Downloadsachmienphi.com

Chuyện Ngụ Ngôn Của Bác Sĩ Miền Rừng

Chuyện Ngụ Ngôn Của Bác Sĩ Miền Rừng - Paul White
Chuyện Ngụ Ngôn Của Bác Sĩ Miền Rừng –

Chuyện Ngụ Ngôn Của Bác Sĩ Miền Rừng

Tác Giả:

Thể Loại: Văn Học Nước Ngoài

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Chuyện Ngụ Ngôn Của Bác Sĩ Miền Rừng –

Tín, một dược sư tại bệnh viện của Bác sĩ miền rừng, đang bào chết thuốc chữa bệnh bao tử.

Ngoài bệnh viện, những con quạ đang cãi nhau ầm ĩ trên ngọn cây. Bóng chiều đổ dài theo giòng trôi của ngày sắp tàn tại miền Tân-ga-ni. Ngoài hiên cửa phòng phát thuốc, dưới bóng cây cổ thụ, vài người vừa khỏi bệnh đang trò chuyện với nhau.

Một người nọ, đầu và chân đều băng bó, rùøng mình nói: ” Tôi sợ sư tử kinh khủng”. Rồi một cậu bé cao và gầy đét, khẽ ho và tiếp lời: “Hễ nghĩ đến con rắn Nô-Ka là tôi phát nổi da gà ngay”. Một người đàn ông vừa khỏi sốt rét nói giọng mệt nhọc:” Còn con dê tê giác Ki-pha với cặp giò làm rung chuyển cả đất, với cái sừng dữ tợn, với.”.

Giọng nói ông bỗng đứt quãng vì hai hàm răng đã đập vào nhau lập cập báo hiệu cơn sốt rét nổi lên. Tín cân một thứ bột trắng cho vào trong chiếc lọ. Ông nói với giọng kéo dài:

“Những vật đáng sợ. là con muỗi Mi-bu, con bọ chét Ba-si và con ruồi Hải-di. Vâng, đó là những con vật bé nhỏ nhưng mỗi năm đã giết hại người gấp ngàn lần hơn tất cả những con thú hung tợn của rừng rậm”. Nói đến đây, Tín dừng lại, hoàn toàn im lặng, rồi tiếp:” Nhưng còn có một chất độc giết người kinh khủng hơn, nguy hiểm hơn.”.

Mọi người ngồi nghe đều rùng mình, và Mẫu, người vẫn đến bệnh viện xin thuốc nhỏ mắt mỗi ngày, tỏ vẻ lo lắng hơn cả. Tín nói: “Tôi sẽ kể cho các bạn về vật giết người đó bằng nhiều cách vì đây là điều quan trọng mà các bạn cần phải hiểu hơn hết.”

“Cái thùng nầy bao nhiêu mặt?”. Vừa hỏi, ông vừa giơ cao chiến thùng có ghi chữ” Bánh lạt”. Mọi người điều chăm chú nhìn. Một người nói: ” Bốn mặt”.

Mẫu góp ý kiến: “Có cả mặt trên và mặt dưới nữa”. Tín gật đầu:

“Vật độc giết người nầy cũng có nhiều mặt như thế. Các bạn hãy nghe đây”.

Chương 1 Bức tường vĩ đại

Ai nấy đều mắt nhìn Tín, dược sư của bệnh viện, khi ông đứng bên ánh lửa, với ngón tay giơ lên cao. Âm thanh rừng Phi Châu khuấy động cả màn đêm. Tín mở đầu với giọng trầm trầm.

Vào một sáng kia cả khu rừng rậm đều khiếp sợ. Mọi con vật đều tụ tập dưới bóng cây cổ thụ để xem phải làm sao, vì một bức tường bỗng nhiên xuất hiện giữa khu rừng.

Bức tường cao nghệu và thật dài. Từ chỗ mình đứng, hươu cao cổ Lan-chất thấy bức tường dày kinh khủng.

Con sư tử Sim-ba gầm lên: “Chỗ tốt nhứt của rừng là bên kia bức từng. Bóng cây xanh rậm, nước hồ trong suốt, dòng mát từ trên cao chảy xuống.” Tiếng gầm thét của nó hạ dần và chuyển sang giọng càu nhàu. Con Lan-chất than thở: “Còn bên nầy chỉ toàn là gai gốc, bụi đấùt cùng sa mạc, cả đến những vũng nước cũng đầy những bùn”. Con tê giác Pha-ru giận dữ. Nó khịt mũi, đôi mắt bé nhỏ lấp lánh. Nó cứ khịt ra khịt vô như chiếc cưa đang cắt ngang một vật gì: ” kho. ò.ò, thật là một bức tường ngăn cách. Ta phải đâm ngang qua mới được”. Các con vật đều gật đầu, nghĩ rằng có lẽ đây là lối giả thoát.

Pha-ru lùi lại một bước và chạy nhanh về phía bức tường. Bụi đất dưới đôi bước chân ngắn và nhanh của nó tung lên mù trời, sừng nó nhào ra trước rất ghê sợ. Bức tường hiện ra mỗi lúc càng gần hơn.

Đầu nó gục xuống. Chân nó nhanh hơn. Rầàm! Pha-ru lùi lại. Bức tường vẫn trơ trơ như trước. Nó cảm biết có nhiều và rất nhiều cặp mắt đang nhìn nó ngạc nhiên.

Hở hổn hển, nó quay về và vào rừng xa hơn. Tấn hai chân sau vào một thân cây to lớn, nó bắt đầu phi nước rút nhanh hơn trước. Mặt đất lay chuyển, bụi cát tung lên từng đám lớn và cuối cùng nó tông vào bức tường cái rầm. Nó loạng choạng lùi bước, ngồi phệt xuống đất, chân trước vuốt ve chiếc sừng bị cong vòng. Vết thương trên trán nó sưng vù lên, dôi mắt ti hí nó như thấy cả trăm sao, đầu óc nó quay cuồng.

Con hươu cao cổ La-chất đến gợi chuyện: ” Hề, bức tường nầy thật mạnh mẽ phi thường”. Con voi Lâm-bộ đưa tới đưa lui cái vòi và ve vẩy cái đuôi rồi rống lên: “Phải dùng sức mạnh của vai mới đẩy lui bức tường như thế được!”. Nói xong nó đi về phía tường và đưa vòi ra thử bức tường theo cách của loài voi. Rồi nó kê mạnh một vai vào tường. Hụ! Hục! Bức tường không hề nhúc nhích, mà đuôi voi thì cứ ngoe ngoảy cách lia lịa. Lâm-bộ thong thả quay đầu lại và dùng vai bên kia.

Hơi thởt từ chiếc vòi mỗi lúc một yếu dần trong lúc vai nó cứ cụng, cụng và cụng mãi vào tường. Cuối cùng nó cũng phải ngồi thơi dộc bên cạnh Pha-ru và lấy lá phủ lên đôi vai trầy trụa và sưng phồng. Nó nói với giọng gần tắt thở:” Qủa thật chẳng có cách nào đâm qua bức tường nầy được. Đây là một hàng rào vững chắc”.

Nó loạng choạng đi về phía đầm lầy để tìm bùn mát xoa dịu vết thương. Đến lượt chó sói Mi-ca cười với một giọng ranh mãnh:” Đối với những con vật mạnh mẽ và thiếu nhanh nhẹ thì đây là một việc lớn lao. Nhưng đối với tôi, một con vật đầy mưu mẹo, tôi sẽ đi vòng quanh bức tường mà qua bên kia”.

Tags:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo