Downloadsachmienphi.com

Lửa Và Hoa

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Lửa Và Hoa –

Ở đâu đó trên thế gian, thời gian chẳng nghi ngờ gì vù qua trên đôi cánh căng đầy và trải rộng, thì ở đây vùng ngoại ô nước Anh này, nó lê đi chậm chạp, đau đớn, như thể đang lê bước dưới con đường mòn đầy vết xe kéo dài qua những đồng hoang trên đôi chân phồng giộp. Bầu không khí nóng bức oi ả im lìm, bụi rác phất phới trên đường, vẫn còn gợi nhớ lại dư âm của một chuyến xe vừa đi qua vài giờ trước. Một nông trại nhỏ được chiếm dụng bất hợp pháp rầu rĩ bên dưới làn sương mù ẩm ướt trải khắp khu đầm lầy. Một mái nhà tranh đứng chơ vơ giữa những cây thủy tùng, với các cánh cửa chớp mở rộng và cửa chính khép hờ, nó lồ lộ dáng vẻ như thể kinh hãi với kiểu trò đùa thô tục nào đó. Gần đó, một chuồng ngựa nghiêng ngả trong tình trạng sửa chữa sơ xài với hình dáng thô kệch và xa xa, một dáng cây lúa mì èo uột đang đấu tranh vô lực trong vùng đất bùn lầy để lớn lên từng phân.

Bên trong ngôi nhà, Heather mệt mỏi xoay những củ khoai tây dưới một con dao cùn xỉn một việc có vẻ như là cào xước vỏ hơn là cạo vỏ. Hai năm rồi, nàng sống trong chái nhà tranh này, hai năm tồi tệ đến mức chúng dường như làm hoài huỷ cuộc đời nàng. Nàng chỉ có thể gợi nhớ lại những lúc sung sướng trước cái ngày mệt mỏi nàng được mang đến đây, những ngày tháng êm ả chảy qua những năm tháng khi nàng lớn lên từ một đứa bé thành một người phụ nữ trẻ, khi mà cha nàng, Richard, còn sống và nàng sống với ông trong một ngôi nhà tiện nghi ở Luân Đôn, mặc những bộ quần áo hợp thời, có đủ thức ăn để ăn. Ồ đúng, khi đó mọi thứ đều tốt hơn. Dù cho có những đêm cha để nàng lại một mình với những người hầu thì dường như nàng cũng không quá sợ hãi như bây giờ. Giờ đây, nàng có thể hiểu nỗi đau khổ, nỗi cô đơn của ông khi vợ ông qua đời đã lâu, người thiếu nữ Ailen ngọt ngào, xinh đẹp mà ông phải lòng và rồi mất đi khi sinh nở bỏ lại đứa con duy nhất của họ. Giờ đây, Heather thậm chí còn có thể hiểu nhu cầu phải chơi cờ bạc của cha mình, chính môn tàn nhẫn đó đã cướp đi cuộc sống của ông và cướp đi của nàng mái ấm cùng sự an toàn, bỏ lại nàng cho sự gia ơn của những người họ hàng duy nhất còn lại, một ông chú nhu nhược và một bà thím ghê gớm.

Heather lau trán và nghĩ đến bà thím Fanny đang nằm ườn trong một căn phòng khác; chiếc đệm rơm sẽ phẳng lì dưới thân hình còn hơn cả phì nhiêu của bà. Fanny không phải là một người đàn bà dễ dàng để sống chung. Mọi thứ dường như không làm bà vừa lòng. Bà không có bạn bè. Không có lấy một người gọi là. Bà không ưa ai cả. Bà cho rằng người đàn bà Ai len anh chồng bà đã cưới là một kẻ hạ đẳng vì dân tộc của cô, một hạng người mà bà tuyên bố là luôn chống lại nhà vua vì bản tính tự nhiên của họ là đấu tranh, và bây giờ Heather gánh chịu toàn bộ sự căm ghét hiểm độc đó. Không một ngày qua đi mà Heather không bị mắng vào mặt rằng cô là một kẻ lai ngoại quốc. Và với nỗi thành kiến là một cảm xúc làm cho nó sâu sắc hơn, nhào nặn lý lẽ của Fanny cho đến khi bà gần như tin rằng cũng như mình, đứa con gái cũng mang một phần máu phù thủy. Có thể gọi đó là sự ghen tị, vì Fanny chưa bao giờ xinh đẹp, thậm chí còn xa mới được thế, trong khi cô gái Ai len, Brenna, được sở hữu sắc đẹp và sự quyến rũ. Những người đàn ông quay đầu lại khi cô bước chân vào một căn phòng. Heather được thừa kế vẻ yêu kiều tinh tế của mẹ mình, mà, cũng đủ đáng buồn là, bà thím nàng lại luôn chỉ trích nó.

Những ngôi nhà gán bạc được yêu cầu trả nợ cho những khoản thua của Richard ngay tại bàn chơi của họ, tước đi mọi sở hữu vật chất ông có trừ vài vật dụng cá nhân và ít quần áo. Fanny đã vội vã tới Luân Đôn để tuyên bố quyền họ hàng của chồng bà, vồ lấy cô cháu gái mồ côi và món thừa kế nghèo nàn của cô trước khi có thể bị ngăn cản. Bà đã cằn nhằn vì Richard đã không chia sẻ sự giàu có của mình, cũng không để lại nó cho họ, rồi bán hết những đồ đạc, mọi thứ trừ một chiếc váy dài, màu hồng mà Heather thậm chí còn không được phép mặc nó, và tham lam đút túi món tiền.

Heather vươn thẳng tấm lưng đang cong xuống và thở dài. “Heather Simmons!” Những từ ngữ vang lên từ căn phòng bên và chiếc giường kêu cót kéo khi bà thím nàng nhổm dậy. “Mi cứ lười ườn ra, thôi mơ mộng giữa ban ngày mà làm việc đi. Mi nghĩ là công việc của mi sẽ tự hoàn thành trong khi mi thơ thẩn loanh quanh đây hả? Ta thề một người sẽ nghĩ là trường dạy các quý cô mà mi theo học đã dạy mi những thứ hữu ích thay vì dạy đọc và tất cả những quan điểm cậy quyền được chất đầy đầu óc mi đó!”

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo