Downloadsachmienphi.com

Năm Vị Tổ Sư – Hạc

Năm Vị Tổ Sư - Hạc - Jeff Stone
Năm Vị Tổ Sư – Hạc – Jeff Stone

Năm Vị Tổ Sư – Hạc

Tác Giả: Jeff Stone

Thể Loại: Trinh Thám

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Năm Vị Tổ Sư – Hạc – Jeff Stone

Truyền thuyết làm sáng tỏ…

Chú tiểu Long dũng mãnh của chùa Ẩn Chân đã mất tích và chú nhóc Hầu thì bị bắt! Giờ đây, thay vì bị truy đuổi, Hổ, Xà và Hạc phải theo dấu kẻ thù để giải thoát cho một chú tiểu và truy tìm một chú tiểu khác.

Ở hạ nguồn sông Hoàng Hà, dấu vết dẫn đến một thành phố đầy nguy hiểm và một thế giới ngầm u ám. Không biết rằng cậu em nhỏ nhất của chúng đang bị dùng như con mồi trong một cái bẫy tàn độc, ba kẻ đi giải cứu có thể phải tự cứu lấy chính mình. Còn Long thì sao đây? Dấu vết để lại thật mờ nhạt và chẳng biết được gì thêm ngoài những ngõ cụt và lời đồn đại. Tuy nhiên năm đứa phải tập hợp lại nếu chúng muốn hoàn tất định mệnh của mình như là… NĂM VỊ TỔ SƯ.

MỞ ĐẦU

“Con không hiểu, ơi. Tại sao mẹ cắt trụi hết tóc con vậy?”Con bé ba tuổi tên Nhiên An sụt sịt hỏi mẹ.

Băng để lưỡi dao cạo xuống cái mặt bàn nhỏ được quét sơn, kế bên một đống những tấm hải đồ. Bà lau cái đầu trọc, nhợt nhạt của Nhiên An bằng một chiếc khăn ấm và quét những lọn tóc nâu dài ra khỏi chiếc áo ngủ của nó. Băng trả lời, “Ở chùa, cậu nào cũng phải cạo đầu cả. Đó là luật”.

Nhiên An lại thút thít khóc, “ nói cậu nào cũng cạo đầu. Còn con là con gái mà”.

Băng đáp, “Đúng vậy. Nhưng, từ giờ trở đi con phải giả vờ như mình là một đứa con trai. Đầu của con cũng phải cạo mỗi ngày”.

“Nhưng tại sao vậy?”.

“Bởi vì con phải náu mình ẩn tránh. Cha đang bị nguy hiểm, có nghĩa là con cũng bị nguy hiểm. Có bọn người đang truy tìm cả ba người nhà mình. Con phải giả làm một đứa con trai để lừa chúng và con không được để cho tóc mọc ra vì màu của nó khác hẳn với mọi người. Con biết điều này mà”.

Nhiên An nói, “Con biết là mình khác. Bởi vì cha. Nhưng con mặc kệ. Con muốn ở với cha. Con muốn ở với cả hai cha và kìa!”.

Băng bỏ chiếc khăn xuống bên ngọn đèn dầu cháy lập lòe. Bà quay về phía ô cửa sổ duy nhất của gian buồng nhỏ và ngó mông lung vào bầu trời đêm. “ đau lòng lắm, nhưng mẹ con mình phải rời nhau ra. Con sẽ đến ngôi chùa mà ngày xưa mẹ lớn lên ở đó, còn mẹ thì sẽ bay lên vùng núi. Cha con thì sẽ hạ thủy chiếc tàu này và trở về biển”.

Nhiên An nhướng đôi mắt về phía những chiếc bóng lung linh trên trần nhà bằng ghép. Nó nghĩ thật nhanh, “Sao con không thể cạo trọc đầu rồi ăn mặc như một thằng bé và ở với chứ? Mẹ cũng có thể cạo đầu luôn. Hai mẹ con mình làm con trai với nhau”.

Băng thở dài. “Con quá thông minh so với tuổi của con. Con biết vậy mà, phải không nào? Con không thể đi với mẹ. buồn lắm chứ”.

“Vậy thì tới khi nào mới đến mang con đi?”.

Băng quay đi khỏi ô cửa sổ, “Mình phải thành thực về chuyện này. Có lẽ là còn lâu lắm”.

Nhiên An hỏi, “Lâu tới chừng nào?” Nước mắt bắt đầu lăn xuống đôi gò má gầy gầy tái nhợt của nó.

Băng quỳ xuống và nhìn vào mắt Nhiên An, “ không biết mình sẽ đi xa trong bao lâu. Một số người tin rằng mọi chuyện xảy ra đều có lý do, con yêu à. Con phải cố tìm thấy điều tốt lành trong chuyện này và con phải luôn mạnh mẽ, như mẹ dạy vậy. Con sẽ học được nhiều điều ở Đại Sư. Con sẽ tiếp tục học các thuật chữa bệnh và võ thuật. Mẹ đã học mọi điều mà mẹ biết ở chùa”.

Nhiên An nhắm mắt lại, “Con nhớ Đại Sư rồi. Ông từng đến thăm mình rồi. Ông xấu tính lắm”.

Băng giảng giải, “Ông không xấu tính đâu. Ông nghiêm khắc thôi. Hai điều khác nhau. Nhìn mẹ này”.

Nhiên An mở mắt ra.

Băng động viên, “Con phải mạnh mẽ. Đến chùa là chuyện hợp lý. Sự lựa chọn hợp lý luôn luôn là lựa chọn tốt nhất. Con hiểu không nào?”.

Nhiên An thút thít.

Băng lặp lại, “Con có hiểu không?”.

Nhiên An lau nước mắt và gật đầu.

Băng nói, “Giỏi lắm. Mẹ có cái này cho con. Nó luôn luôn phù trợ cho mẹ. Có lẽ nó cũng phù trợ cho con”.

Băng thò tay vào trong cổ chiếc áo trắng và lấy ra sợi dây bạc đang đeo. Lủng lẳng ở sợi dây là một con hạc xanh be bé. “Mẹ chạm mặt dây chuyền này cho mình nhiều năm trước. Nó bằng ngọc. Người ta tin viên ngọc xanh quý hút được đau đớn. Hãy đeo nó trên tim con. Đó là nơi mà con sẽ đau nhất”.

Băng tròng sợi dây qua đầu Nhiên An. Nhiên An không cảm thấy chút khác biệt nào.

Nhiên An vẫn thiết tha, “Con vẫn muốn đi với mẹ”.

Băng nhìn Nhiên An không chớp mắt. Bà không trả lời. Nhiên An biết mẹ không đổi ý. Nhiên An lại ngó lên trần nhà. Nó nói, “Con biết! Con có thể mơ về mẹ! Khi thấy cô đơn, con có thể nhắm mắt lại và thăm mẹ. Chúng ta có thể bay cùng nhau từ núi ra biển và tìm cha và…”.

Băng lắc đầu nhẹ và đặt những ngón tay dài, thanh mảnh lên vai Nhiên An. “Tới giờ đi ngủ rồi”.

Nhiên An nhăn mặt rồi leo lên giường của mình. Nó nhìn mẹ chăm chăm, cố không chớp mắt.

Băng nói, “Còn một điều nữa. Nếu con nghĩ có lý, thì con sẽ hiểu rằng việc này phải được làm cho xong. Ta cũng phải đổi tên con”.

Nhiên An trì người xuống tấm nệm mỏng và đôi mí mắt bắt đầu chớp nhanh. “Không, mẹ ơi… không đổi tên con đâu. Con thích tên của mình thôi”.

“Mẹ cũng thích tên của con. Nó hợp với con lắm. Có lẽ quá hợp nữa, trong những lúc khó khăn này. Ở nơi mà con đến, người ta nói tiếng Quảng Đông. Họ sẽ hiểu rằng Nhiên An có nghĩa là Bình An và đó là một cái tên con gái. Mẹ rất tiếc, nhưng mình phải đổi nó thôi. Sẽ chỉ có một mình Đại Sư biết con là con gái”.

Nhiên An cố hết sức nén những giọt lệ lại. Nó cần phải mạnh mẽ, như lời mẹ nó nói. Nó cần phải làm những điều đúng đắn. “Vậy tên mới của con là gì?”.

Băng chỉ vào con hạc ngọc bé xíu trên cổ Nhiên An, “Hạc nhé”.

Nhiên An nhắm nghiền mắt lại. Nước mắt lại trào ra. Nó ghì chặt con hạc ngọc vào ngực và muốn thét lên, nhưng rồi nó không thốt lên một tiếng nấc nào.

Băng gật đầu hài lòng, “Con là một cô bé rất can đảm. Mẹ tự hào về con. Ngủ ngon với những giấc mơ đẹp nhé, bé Hạc yêu quý của mẹ. Ngày mai, mình đi đến chùa Ẩn Chân.

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

Tags:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo