Downloadsachmienphi.com

Thám Tử Freddy

Thám Tử Freddy - Walter R. Brooks
Thám Tử Freddy –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Thám Tử Freddy –

Trời nóng. Alice và Emma, hai con vịt trắng, mệt rã rời vì lặn với bơi quanh ao, bèn trèo lên bờ và nhìn về phía căn nhà, nơi ông Bean chủ trang trại sống; và rồi:

“Ố!” Emma nói, “căn nhà trông như đang chảy ra ấy. Tất cả các đường thẳng, như mái với cửa và tường, đều đang ngọ nguậy. Nhìn kìa, Alice!”

“Lúc nào trời nóng mà trông chả vậy,” Alice nói.

“Ừm, em chẳng thích thế,” Emma nói. “Cảnh ấy làm em nhộn hết cả bụng. Em thích mọi thứ cứ là phải đúng như thế cơ, dù trời có nóng đi chăng nữa . Nhảy xuống lần nữa cho mát cái nào.”

Alice nhìn làn nước mà chẳng khoái mấy. Cái ao không rộng lắm, vậy mà trong đó có tới ba con bò, hai con ngựa, một con chó, trên bờ lại có thêm cả nửa tá súc vật khác đang nghỉ ngơi sau khi đã đầm mình.

“Quá đông đúc,” Alice cáu kỉnh nói, hoặc đã tỏ ra cáu kỉnh hết cỡ, bởi nó thật sự là một con vịt hiền lành. “Chị chẳng hiểu tại sao họ lại gọi đó là ao vịt . Thời tiết mới vừa trở ấm là mọi thứ con trong cái trại này hình như đều nghĩ mình được toàn quyền dùng cái ao làm hồ bơi mà chẳng cần xin lấy một tiếng. Nhìn mà xem, Emma!” Nó ta thán. “Còn cơ hội nào cho chị với em chui vào đấy đâu chứ?”

Hai con bò, bà Wiggins và bà Wurzburger, đang chạy đua băng ngang cái ao rồi vòng lại. Chúng tóe nước, nổi thì thụp, khịt khịt mũi, làm nên những ngọn sóng có thể lật ngã ngay cả con vịt kiên cường nhất, trong khi bọn trên bờ hò reo và hét to cổ vũ.

“Thôi, thế thì đi bộ vậy,” Emma nói. “Kiếm một chỗ trong bóng râm có tí gió mát đi. Đằng nào cái thứ nước kia cũng nóng ngang không khí rồi.”

Chúng lạch bạch đi lên con đường nhỏ dẫn về ngôi nhà, và trong một góc hàng rào, chúng vô tình gặp Jinx, con mèo đen, đang nằm ngửa giơ bốn chân lên trời cho mát.

“Chào mấy cô vịt!” Jinx réo. “Lạ nhỉ, hai cô trông ngon lành mát mẻ thế.”

“Vâng, còn anh thì không!” Alice nói. “Nằm trong cái góc ngột ngạt thế thì chết ngạt chứ còn gì. Sao không đi với bọn này? Chúng tôi đi kiếm ít gió mát đây.”

“Ối!” Jinx kêu to, nhảy vọt lên. “Tôi đi với hai cô. Thế này nhé: chúng ta sẽ đi kiếm Freddy. Đảm bảo con heo đó đang nằm trong một chỗ mát. Y biết cách để được thoải mái hơn bất kỳ con nào khác trong cái trại này.”

Freddy quả thực là một chú heo rất thông minh. Chính chú đã tổ chức đám súc vật trong trang trại ông Bean thành một công ty, được gọi là Công ty Du lịch Nhà quê, chuyên tổ chức các chuyến tham quan cho các con vật khác. Freddy biết đọc, và chú đã tích cóp được một thư viện kha khá những sách với tạp chí và nhật báo mà những con vật khác nhau đã mang tới để trả công cho những chuyến tham quan. Chú giữ đống sách báo trong một góc chuồng của mình, và gọi đó là phòng làm việc.

Bọn vịt biết rằng, dù cho có không ở một nơi mát mẻ, thì Freddy thể nào cũng có một mẩu chuyện gẫu thú vị, hay một câu chuyện nào đó mà chú vừa đọc xong để kể cho bọn chúng, thế là cả đám lên đường đi tìm chú ngay.

“Mấy cô có nghe về vụ đoàn tàu của Everett chưa?” Jinx hỏi trong lúc cả đám đang cuốc bộ.

“Chưa,” bọn vịt đáp. Everett và chị gái nó, Ella, là hai đứa trẻ được ông bà Bean nhận nuôi. Chính bọn súc vật đã cứu hai đứa hồi năm trước khỏi một nơi kinh khủng trong khu North Woods. Vì đã cứu Ella với Everett nên bọn súc vật đều yêu thích hai đứa vô cùng, hai đứa cũng thích lại bọn súc vật; và thế là bọn trẻ chưa bao giờ có quãng thời gian nào tuyệt hơn. Bọn vịt dạy chúng bơi, bọn ngựa dạy chúng cưỡi, bọn mèo dạy chúng trèo và di chuyển qua những khu rừng mà không gây ra tiếng động nào; và Ferdinand, con quạ, thậm chí lại còn muốn dạy chúng bay, nhưng dĩ nhiên là vô ích, bởi chúng không có cánh. Nhưng lúc nào cũng có những con muốn chơi và làm đủ thứ cùng chúng, và chúng chắc chắn cũng được ngang với bất kỳ đứa trẻ nào sống trên đời.

“Chà,” Jinx nói, “đấy là chuyện kỳ quái nhất mà tôi từng biết. Khi Everett tỉnh dậy đêm qua thì đoàn tàu còn ở trên giường, ngay bên cạnh. Thế mà sáng nay thức dậy thì đã mất rồi. Bà Bean tìm khắp nhà, bản thân tôi cũng đã đi tìm. Nhưng mất hẳn rồi; không nghi ngờ gì nữa.”

“Đúng, chuyện này quái thật,” Emma nói. “Anh không cho rằng tự nó đã đem giấu đi à, kiểu như đùa ấy?”

“Ồ không, không có chuyện ấy đâu. Nó đã tìm khắp nơi suốt sáng hôm nay. Nó thích đoàn tàu đó lắm mà. Tôi chỉ muốn cào cho toạc da đứa nào lấy trộm!” con mèo kêu lên hung dữ.

“Ối Trời!” vịt Emma la lên với một thoáng rùng mình. “Tôi mong anh đừng có long mắt lên kiểu đó, Jinx. Alice và tôi không dính gì tới vụ này đâu nhé.”

“Không, không, dĩ nhiên các cô là không rồi,” con mèo đáp giọng êm dịu. “Tưởng tượng coi, vịt mà đi ăn trộm ấy à!” nó cười to vui vẻ.

Nhưng hai con vịt phản kháng lại một cách phẫn nộ.

“Này, tôi nghĩ nếu muốn là tụi tôi thành ăn trộm được ngay!” vịt Emma nói. “Tôi nghĩ tụi tôi không nhát như anh tưởng đâu!”

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo