Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.
Giới Thiệu Sách:
Ngày Con Hai Mươi Tuổi – Minh Phượng
“Như những khoảng lặng cần thiết trong tiết tấu của cuộc sống, những câu chuyện trong cuốn sách này sẽ mang đến cho bạn cơ hội để suy ngẫm và rung động về những câu chuyện có thực, về những điều có thể nhỏ nhặt nhưng có ý nghĩa đối với con người.
Đó là những tình cảm, nỗi niềm tâm sự sẻ chia của đông đảo bạn bè trên thế giới, họ ở mọi tầng lớp trong xã hội nhưng có chung một mong muốn là đánh thức trái tim nhân hậu và tình yêu thương trong mỗi con người. Hãy sát cánh bên nhau trong những giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời. Hạnh phúc sẽ được nhân đôi khi bạn chia sẻ, đó là ước nguyện của những người thực hiện cuốn sách này.”
Ở Louisville, Kentucky – bóng rổ là một phần không thể thiếu trong đời sống. Do đó, việc đưa con trai tôi đi xem một trận đấu của NBA có tầm quan trọng đặc biệt.
Trời lạnh cắt da cắt thịt và còn có gió nữa. Josh nắm chặt tay tôi khi chúng tôi băng qua khu nhà thi đấu Kentucky nổi tiếng. Năm nay mới 8 tuổi nên Josh thấy việc nắm tay cha là rất bình thường, còn tôi thì thấy hãnh diện vô cùng. Tôi biết những phút giây như thế này sẽ đọng mãi trong lòng thằng bé. Cửa quay vào sân bật mở và Giô-sơ giữ chặt cuốn vé cứ như thể nó vừa trúng giải độc đặc vậy!
Chúng tôi tiến đến hàng ghế của các cổ động viên. Chưa gì mà trận đấu đã mở màn. Chúng tôi vừa xem vừa chén hot-dog và uống cô-ca, cố gắng không để một pha gay gấn nào vuột khỏi tầm mắt.
Mọi việc cứ thế trôi cho đến giữa trận. Tôi bắt đầu quay sang nói chuyện với một người bạn thì bỗng nhiên có ai đó giật mạnh vạt áo tôi. Thì ra Giô-sơ đang cố đeo vào tay tôi một chiếc vòng đầy màu sắc. Chiếc vòng rất vừa vặn và Giô-sơ đã cột nó bằng một nút dây kép cho chắc. (Con tôi là một hướng đạo sinh rất cừ).
Đã từng làm thủ lĩnh hướng đạo sinh nên tôi hiểu ngay điều thằng bé muốn gửi gắm qua chiếc vòng. Và để gây ấn tượng với con, tôi liền nói :
– Đây là chiếc vòng tượng trưng cho tình bạn. Cha đoán là con muốn nói rằng cha con ta là bạn, phải vậy không ?
Không một chút bối rối, con trai tôi nhìn thẳng vào mắt tôi. Cặp mắt nâu của nó ánh lên vẻ quả quyết :
– Cha con mình còn hơn cả bạn bè. Vì cha còn là cha của con nữa.
Và hôm đó, tôi không còn nhớ gì về phần còn lại của trận đấu ấy cả. ..
NHỮNG DẤU CHÂN
Một đêm nọ, tôi nằm mơ thấy mình được cùng cha đi dạo trên bãi biển. Những kỉ niệm trong đời như một cuốn phim chiếu chậm khẽ lướt qua đầu tôi. Từng việc từng việc qua đi để lại trên cát hai hàng dấu chân, một của tôi và một của cha.
Khi cảnh cuối của bộ phim sắp hết, tôi ngoái đầu nhìn lại. Tôi nhận thấy đôi lúc trên con đường ấy chỉ có một hàng dấu chân. Đó chính là những khoảng thời gian buồn bã và thất vọng nhất của cuộc đời tôi.
Điều này khiến tôi rất thất vọng. Tôi đã không kìm được lòng và thắc mắc với cha :
– Cha ơi, cha đã nói rằng một khi con trải lòng mình ra với cha thì cha sẽ cùng con đi hết mọi nẻo đường. Nhưng tại sao trong những giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời con, chỉ còn một mình con bước đi. Tại sao khi con cần cha nhất thì cha lại rời bỏ con hả cha ?
Cha tôi âu yếm nhìn tôi và trả lời :
– Con yêu quý của ta ! Ta yêu con và không bao giờ để con phải chịu đựng một mình. Con chỉ nhìn thấy một hàng dấu chân là vì khi ấy ta đang cõng con trên lưng ta, con ạ !