Downloadsachmienphi.com

Bông Hồng Thủy Tinh

Bông Hồng Thủy Tinh - Nhiều Tác Giả
Bông Hồng Thủy Tinh –

Bông Hồng Thủy Tinh

Tác Giả:

Thể Loại: Kỹ Năng

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Bông Hồng Thủy Tinh –

Con đang bay Ngày xưa, có một cậu bé lớn lên trong trại trẻ mồ côi. Thế nhưng lúc nào cậu cũng nuôi ước mơ được bay lượn như chim. Thật là khó khăn để giải thích cho cậu hiểu tại sao cậu không thể bay được.

Có một cậu bé khác, cậu này bị khuyết tật ở chân nên lúc nào cũng ao ước mình có thể chạy nhảy thoải mái như những cô bé, cậu bé bình thường khác quanh mình.

Cho đến một hôm, cậu bé mồ côi trốn khỏi trại trẻ. Cậu chạy đến một công viên đầy cây và nơi ấy, cậu đã gặp cậu bé khuyết tật đang chơi một mình trên bãi cát. Cậu đến bên người bạn tội nghiệp và hỏi xem liệu bạn có muốn bay như chim giống mình hay không.

“Không” – cậu bé bị khuyết tật trả lời. “Nhưng lúc nào tớ cũng tự hỏi nếu mình đi lại và chạy nhảy được như các bạn thì cảm giác sẽ như thế nào? Và tớ chỉ muốn được như bạn mà thôi!”.

“Thế thì buồn thật đấy” – cậu bé muốn được bay như chim thì thầm. “Nhưng cậu có nghĩ là bọn mình vẫn có thể kết bạn với nhau không?” – cậu nói với người bạn mới.

“Tất nhiên rồi” – cậu bé khuyết tật mỉm cười.

Thế là hai cậu bé cùng chơi đùa với nhau trong nhiều giờ liền. Khi trời sập tối, cha của cậu bé bị khuyết tật đến với chiếc xe lăn để đưa con trai mình về. Vừa gặp ông, cậu bé lúc nào cũng muốn bay đã chạy về phía người cha, thì thầm vào tai ông một điều gì đó.

“Được rồi, được rồi!” – người bố nói.

Thế là cậu bé mồ côi chạy về phía cậu bạn khuyết tật, cậu nói: “Nghe này, cậu là người bạn duy nhất của tớ. Và tớ ước gì mình có thể làm giúp cho cậu có thể chạy nhảy như tớ và mọi người. Nhưng tớ không thể. Tớ chỉ có thể làm một điề nhỏ bé này cho cậu mà thôi!”.

Nói xong, cậu bé mồ côi quay lưng lại và bảo người bạn mới của mình leo lên. Rồi cậu bắt đầu chạy băng qua bãi cỏ. Người bạn khuyết tật ban đầu còn ôm chặt lấy cổ cậu, nhưng từ từ buông ra và giang hai tay thật rộng. Cậu bé mồ côi chạy càng lúc càng nhanh. Những đám cỏ xanh lùa vào chân cậu. Những những cơn gió đẫm hương mùa hè ùa vào hai khuôn mặt ngây thơ đang tràn ngập niềm hạnh phúc.

Còn người cha, ông đứng lặng nhìn đứa con xinh xắn tội nghiệp của mình đang giang rộng hai tay trong gió, đưa lên đưa xuống nhẹ nhàng như cánh chim. Ông đã khóc khi con mình đang hét vang trong gió: “Con đang bay. Bố ơi, con đang bay!”.

Đồng hương

Dù rất ghét việc dò vé số nhưng tôi cũng mua giùm thằng bé 2 tờ. Mắt đỏ hoe, nó nấc lên tiếng cảm ơn rồi vội vàng tấp qua những người khác vừa chào mời vừa nài nỉ.

Tôi nhìn đồng hồ, đã 16 giờ rồi, tức chỉ còn 30 phút nữa là gần trăm tờ vé trên tay nó có thể vứt đi! “Lẹ đi con, 4 giờ rồi đó”…, tôi thốt lên. Vắt giò lên cổ, nó cuống quýt chào mời nhưng chỉ bắt gặp với những cái lắc đầu, khiến thằng bé vô cùng thất vọng.

Đột nhiên, ba cậu bé khác lớn hơn xuất hiện ở đầu đường. Như gặp cứu tinh, nó mếu máo cầm xấp vé vẫy vẫy. Mấy đứa kia vội vàng chạy tới, chúng nhanh nhẹn chia nhau mớ vé số rồi túa đi mỗi đứa mỗi ngả. Tôi lại hỏi khi thấy nó ngồi phệt xuống lề đường, trán lấm tấm mồ hôi – “Mấy anh con đó hả?”… Vẫn chưa định thần, nó đáp khẽ: “Thưa không, các anh đồng hương với cháu…, trọ cùng xóm”. Úi, mới chừng này tuổi mà cũng biết hai chữ “đồng hương”!

Mười mấy phút sau, ba đứa kia lục tục trở về xòe bàn tay không: “Bán hết rồi ni…”. Vẻ âu lo biến mất, thằng bé nhoẻn miệng cười trong khi ba đứa kia vuốt thẳng và đếm những tờ giấy bạc nhăn nhúm rồi đưa cho nó. Khổ, nhưng cũng may mắn vì chúng có… tình đồng hương!

Giận hờn

Những va chạm nhỏ nhoi đôi khi cũng khiến người ta dễ dàng hờn giận. Không tiếp tục sống chung trong một căn phòng, không còn nhìn mặt nhau nữa, vậy là đổ vỡ. Tính ra thì giận hờn chỉ mang lại những tổn thất lớn lao.

Lúc bạn giận hờn thì những tổn thất ấy không bao giờ được phát hiện hay kiềm chế. Thậm chí người ta có xu hướng càng làm tăng những tổn thất ấy lên mới cảm thấy thỏa mãn (thỏa mãn nỗi giận hờn!).

Lúc nào đó ta bình tâm nhất, nhớ lại những giây phút bồng bột, mới thấy buồn và hối hận. Muốn được ngược lại thời gian, tìm đến người bạn xưa để sửa lại nỗi hờn giận, níu kéo lại một tình bạn… nhưng tất cả đã quá xa rồi. Vết thương trên da có thể lành, vết mực trên áo có thể tẩy sạch lời nói thì gió bay…, nhưng nỗi đau, sự rạn nứt trong tình cảm thì hệt như gương vỡ không thể lành. Dẫu biết rằng cả ta và người ấy cùng có những niềm hối tiếc như nhau. Nhưng liệu có ai chịu nhún nhường, chấp nhận sự giận hờn của mình là vô lý? Mỗi chúng ta đều thiếu sự can đảm đối diện với chính mình, với sự thật, cùng lắm ta cũng chỉ xem đó như một bài học nhớ đời mà thôi.

Hờn giận mãi mãi là sự vô duyên, vô lý, đáng trách và cũng thật đáng buồn trong cuộc đời.

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo