Downloadsachmienphi.com

Bỗng Là Chiêm Bao

Bỗng Là Chiêm Bao - Nhiều Tác Giả
Bỗng Là Chiêm Bao –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Bỗng Là Chiêm Bao –

Lại trễ nữa rồi! Lắc đầu nhìn cái ống khóa to đùng, lạnh lùng cài chặt 2 cánh cửa vào nhau, Minh Đăng nhẹ nhún vai thở ra 1 cái dài.

Trách ai bây giờ tất cả cũng tại cô thôi. Đã biết cửa sẽ đóng lúc 10 giờ. Ai bảo cô tham công ham việc làm gì để về trể chứ?

Dùng tay áo quẹt ngang dòng mồ hôi tuôn rồng trên trán, Minh Đăng dắt xe đạp trở ra. Đã trể, cho trễ luôn, đói rồi kiếm gì bỏ bụng đã. Hôm nay, kiếm thêm được 2000, Minh Đăng cho phép mình được xài sang, vào quán cháo lòng ông Tư Đản.

“Cho con tô cháo lòng 2000 đi chú” Đêm khuya, vắng khách, giọng Minh Đăng gọi to nghe vang lanh lánh, thu hết sự chú ý của mọi người. Ai cũng quay đầu lại, nhưng cô vẫn thản nhiên. Kéo cái ghế nghe cái rộp:

− Bỏ con ít thịt, cháo nhiều 1 chút. Nhanh lên đi, con đói quá trời.

Rút 2 đôi đủa ra khỏi ống, gõ gõ vào nhau cô bỏ mặc đám khách ăn cháo khuya chụm đầu vào nhau bàn tán. Nước bọt tứa ra đầy lưỡi, cô lim dim mắt mơ màng, mường tượng vị cháo ngon lành 1 lát sẽ được ăn.

Cô ta làm nghề gì thế nhỉ? Đám khách ăn khuya chịu không sao đoán nỗi. 1 tay anh chị lẫy lừng chăng? Này nhé! Cứ nhìn điệu bộ ăn mặc của cô ta thì biết. Gái nhà lành đâu ai đi nón lưỡi trai quay ngược trên đầu như thế? Ai lại mặc áo thun cũ rích với cái quần jean chằng chịt trăm mảnh vá như vậy chứ? Lại còn cách ăn nói ngang tàng, đi đứng nghênh ngang chẳng sợ ai. Cháo người ta 5000/tô, mà bảo bán 2000 nghe xuôn rót.

Tội nghiệp chú Tư, chắc phải ép lòng bán đổ tô cháo quá. Nhưng…. bán lỗ sao chú lại cười, lại nói năng vui vẽ như vậy? Thật là khó đoán.

Tò mò quá! 2 thanh niên ngồi ở chiếc bàn đối diện khẽ bấm tay nhau. 1 lát phải theo dõi thử coi cô ả ở đâu, làm gì? Con đường này xưa nay nỗi tiếng an ninh trật tự. Đâu thể để bọn giật dọc lưu manh xuất hiện làm ảnh hưởng đến môi trường lành mạnh của các đại học.

Không phải chờ lâu, Minh Đăng ăn xong tô cháo thật nhanh, uống luôn 1 lúc 2 ly trà đá, cô mới trả tiền đứng dậy. Còn lễ phép gởi chiếc xe lại nhà ông Tư nữa.

− Được không đó, hay là ở lại ngủ đi.

Nhìn theo cô, ông Tư cứ ngại.

Minh Đăng lắc đầu cười tươi:

− Dạ không sao. Gì chứ…. mấy vụ này, cháu quen rồi.

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo