Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.
Giới Thiệu Sách:
Chia Ly Là Màu Tím – Hoàng Thu Dung
Phương Nghi ôm cặp trước mặt, lững thững bước lên những bậc thang. Cô định đẩy cửa vào phòng giám đốc thì một giọng nói đột ngột vang lên làm cô đứng khựng lại:
– Bác Trung không có trong đó đâu cô Nghi.
Phương Nghi quay lại:
– Thế ba tôi đâu?
– Giám đốc đang ở phòng họp. Hôm nay họp hội đồng quản trị.
Cô thư ký vừa nói vừa nhìn Phương Nghi . Giọng cô lễ phép nhỏ nhẹ nhưng rõ ràng không giấu được ác cảm. Cô ta nhìn đôi mắt đẹp như vẽ của Phương Nghi rồi quay đi như ngăn lại cảm giác khó chịu.
Phương Nghi đứng yên đang suy nghĩ rồi ngẩng lên:
– Thế họ họp lâu chưa?
– Khoảng một tiếng.
– Ôi, vậy thì phải đợi tới bao giờ. Tôi phải qua đó mới được.
Vừa nói cô vừa đi ra hành lang. Mặc cho cô thư ký ngăn cản. Cô quay mặt đi, khẽ háy cô ta một cái . Phương Nghi không hiểu tại sao cô ta lại ghét mình như vậy . Mà một người ghét mình thì bắt mình thương sao được. Cuối cùng thì phải… không ưa lại cô ta . Chứ làm sao bây giờ.
Có lần Phương Nghi nghe loáng thoáng cô ta bảo mình là con nít quỷ, đỏng đảnh. Phương Nghi không hiểu mình quỷ ở chỗ nào . Nhưng cô xem đó là lời nói sau lưng, cô không quan tâm lắm. Cô chúa ghét cái kiểu nói xấu người khác. Nhất là người lớn nói xấu con nít. Chẳng hay ho gì cả.
Phương Nghi đi về hướng cuối hành lang. Vừa gõ nhẹ cửa phòng, cô vừa gọi lớn:
– Ba ơi!
Mọi người trong phòng quay nhìn ra cửa . Phương Nghi nở nụ cười hồn nhiên chào mọi người rồi ngồi sà xuống cạnh ông Trung:
– Con qua đón ba về luôn. Sáng nay cô nghỉ, lớp, bạn con kéo đi chơi hết rồi.
– Sao con không đi với bạn luôn ?
– Thôi, qua đây chơi với ba thích hơn.
Mắt Phương Nghi chợt bắt gặp tia nhìn của Khắc Minh, cô lập tức nhìn đi nơi khác . Khắc Minh cũng không nhìn cô nữa, anh nghiêm mặt ngồi im, cho mọi người tập trung.
Những thành viên trong ban giám đốc mỉm cười chờ ông Trung quay lại bàn tiếp công việc . Phương Nghi ngồi ngoan ngoãn bên ba . Cô hết nhìn người này đến người kia với ánh mắt tò mò nhưng tuyệt nhiên không nhìn đến Khắc Minh, dù cô biết rằng ánh mắt nghiêm khắc của anh đang hướng về cô.
Đây là lần… mấy chục cô và anh giận nhau . Lần này thì thật là dữ dội . Cô nghĩ như vậy là hết rồi, vì cả hai đều tuyên bố chia tay . Chứ yêu nhau mà cứ cãi cọ hoài thì thà chia tay cho xong.
Phương Nghi nhớ cách đây ba hôm, cô và Khắc Minh đã cãi nhau một trận chí tử . Đó là buổi tối hai người đi dự sinh nhật cô bạn của anh . Không hiểu Khắc Minh nghĩ gì mà cứ nhảy với cô ta liên tục cả chục bản nhạc, bỏ mặc cô ngồi một mình ở góc phòng với cơn giận . Đáng lẽ khi trở lại chỗ, biết cô giận anh phải năn nỉ, đàng này anh cứ tỉnh bơ . Phương Nghi nổi sùng bỏ đi chỗ khác và ngồi đến tận lúc về với một gã con trai đến làm quen . Thế là trên đường về, cả hai cãi nhau.
Khắc Minh bảo không chịu nổi tính thiếu chung thủy của cô, nói rằng không cho phép có người yêu như vậy . Lúc ấy Phương Nghi đã hét vào mặt anh rằng cô thà không có người yêu, chứ không chấp nhận con người bay bướm như anh . Suýt tí nữa thì Khắc Minh đã tát cho cô một cái . Khi đưa cô về nhà, anh vẫn ngồi yên trên xe cho cô xuống, rồi phóng đi không thèm nói một tiếng . Đó là hành động cô không chấp nhận được.