Downloadsachmienphi.com

Cún Bụi Đời

Cún Bụi Đời - Daniel Pennac
Cún Bụi Đời –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Cún Bụi Đời –

Chán chường với nỗi cô đơn của mình, Cún Bụi rời bãi rác với quyết tâm tìm cho ra một “bà chủ đích thực”, một người có khả năng yêu thương và chăm lo đến chú. Thế rồi Cún bụi đời gặp gỡ Bé Táo, một cô bé khá đỏng đảnh, một kẻ cứng đầu thật sự. Bé Táo nhặt Cún Bụi về nuôi nhưng rồi kỳ lạ thay, lại trở nên thờ ơ, lãnh đạm với Cún. Ai sẽ là kẻ phải thuần hoá ngược trở lại?

Tài hoa của lại hội tụ về đây, để dành cho những ai tưởng như đã quên rằng “khi ta chọn sống với một chú chó, đó đã là ăn đời ở kiếp”. Một cuốn tiểu thuyết đầy ấp những bất ngờ, tình bạn và thương.

Cún bụi đời là một trong những tác phẩm viết cho thiếu nhi nhất của Daniel Pennac. Cuốn sách là minh chứng hùng hồn cho những gì được gọi là tinh tế trong cảm nhận và giản dị trong văn phong của tác giả. Sau Mắt Sói, thêm một lần nữa, độc giả nhỏ tuổi lại có dịp tái ngộ với người thầy yêu trẻ, “người kể chuyện hiện đại về loài vật”.

Tôi không phải chuyên gia về chó. Mà chỉ là một người bạn. Có thể, chính tôi cũng có một ít “chất” chó trong người. Tôi sinh cùng ngày với chú chó đầu tiên của tôi. Rồi chúng tôi cùng lớn lên bên nhau. Nhưng nó già trước tôi. Ở tuổi mười một, nó đã là một “cụ” chó đầy kinh nghiệm và mắc bệnh thấp khớp. Trong khi tôi vẫn còn là một chú chó khờ dại. Rồi nó giã từ cõi đời. Tôi đã khóc, khóc rất nhiều.

Tên nó là Péc. Nó thuộc giống chó Coóc-kơ lông vàng (vào thời điểm mà chó Coóc-kơ chưa có mặt ở các cuộc triển lãm) vạm vỡ, hay bỏ nhà đi bụi, nói dối như ranh, thích gây gổ, và thỉnh thoảng đi ăn trộm, có tật càu nhàu, tinh thần độc lập và không bao giờ chịu luồn cúi. Nhưng khi đi ra đường, nó biết đợi đèn giao thông chuyển sang màu đỏ. Đối với tôi, nó là chiếc gối êm ái nhất mà tôi không bao giờ tìm được cái tốt hơn. Không bao giờ tìm thấy một người bạn đáng tin như nó. Nó có thể đoán được tâm trạng của tôi thông qua nét mặt, và chỉ bằng một cái chau mép, nó đã dạy tôi tôn trọng tâm trạng của nó. Nó không thích bị ai quấy rầy khi nó đang ăn xúp, và tôi cũng không chấp nhận nó đặt chiếc mõm không mấy sạch sẽ của nó lên quyển Tin-tin trong khi tôi đang đọc. Nó và tôi cùng biết điều đó. Chúng tôi rất hiểu nhau. Nó biết tôi và trường học không mấy hòa hợp và tôi cũng biết rằng một số nguyên tắc trong gia đình là gánh nặng đối với nó. Chúng tôi thường an ủi nhau.

Ngày hôm nay, sau hơn hai mươi năm, tôi đi nghỉ hè với Lu-kờ. Với Lu-kờ đó lại là một chuyện khác. Hồi mới bốn tháng tuổi, chú Béc-giê vùng Bô-xơ này đã quyết định không bao giờ già. Thành thử từ sáu năm nay, mặc dù nặng đến bốn mươi cân, đôi vai nở nang như đô vật, và cặp răng nanh đáng sợ như những chiếc móc sắt ở cửa hàng thịt, nhưng về tinh thần, Lu-kờ vẫn luôn là một chú chó bốn tháng.

tôi thường nói: “Con chó ấy hoàn toàn ngốc nghếch”.

Nhưng qua nụ cười của bà, mọi người đều nhận thấy bà không bao giờ tin con Lu-kờ ngốc cả. Sự thực là con Lu-kờ đã lừa được tất cả mọi người trong nhà. Tất cả chúng tôi ít nhất cũng đã một lần đọc được trong ánh mắt của nó: cái ngốc của nó là một chiến thuật. “Đừng ai đòi hỏi gì ở tôi. Mọi người đều biết mà, tôi ngốc lắm…” Đó là những gì nó muốn nói ra với chúng tôi. Nó ngồi trên đôi mông béo tròn, đầu nghiêng sang bên và thè lưỡi ra, nó đón nhận những lời quở mắng như thể đó là một trò chơi. Đây cũng chính là sự thông minh của nó kể từ ngày sống chung với con người: không bao giờ tỏ ra thông minh. Vô cùng khôn ngoan! Nhờ vậy mà nó có một cuộc sống bình yên, thoải mái, không sôi nổi hào hùng nhưng không phải lo nghĩ dưới một mái nhà mà nó chấp nhận chia sẻ cùng chúng tôi. Một chiếc ghế đệm êm ái, tiếng người nói chuyện ồn ào cũng là đủ đối với nó. Và thỉnh thoảng đi dạo trong rừng với người lớn, kiếm chuyện gây gổ với những đứa cháu của tôi, một giờ làm nũng với tôi bằng cách gác mõm trên tạp dề của bà… Nó phân vai cho chúng tôi và chúng tôi đã đóng những vai đó. Đổi lại, nó chấp nhận và tôn trọng hai ba nguyên tắc để người và chó có thể chung sống với nhau. Những nguyên tắc đó có thể được tóm tắt trong một câu: “Đừng bao giờ xía mũi vào những việc không liên quan đến mình”.

Giữa Pec và Lu-kờ còn có Kanh. Kanh đáng thương. Kanh u sầu, khó lường, hay giằn vặt và luôn sợ hãi con người… Trong ba con chó, có lẽ nó là đứa thông minh nhất, xinh trai nhất, và nhất về mọi thứ. Nhưng như bất kỳ chú chó Đô-bơ-man nào, chắc chắn nó cũng là đứa bất hạnh nhất.

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo