Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.
Giới Thiệu Sách:
Gặp Lại Người Xưa – Junichi Watanabe
– Anh, lại đây xem giúp mắt em thế nào này? Kuga bước xuống giường, mặc vội chiếc áo khoác ngoài, lấy bia trong tủ lạnh ra.
Uống hết lon bia, anh quay lại nhìn Azusa đang mặc kimônô, xốc lại áo, thắt dây lưng, cổ áo hơi dựng lên, hở cổ thoải mái.
Vừa rồi Kuga vuốt ve sờ nắn bộ ngực mềm mại của nàng. Với cơ thể Azusa, anh quen như lòng bàn tay, nhưng khi nàng mặc áo quần vào thì tưởng như giấu kín không cho anh đụng vào, vậy là Kuga muốn cho tay vào chỗ gợi cảm bên trong cổ áo nàng.
Azusa nhìn đôi mắt thèm khát của anh, nói với giọng trách móc:
– Xem giúp mắt cho em đi nào!
Anh lại nhìn Azusa trong gương, chỉ thấy tóc trước trán nàng hơi rối, sắc mặt có phần mệt mỏi, còn chẳng có gì khác thường.
– Không việc gì đâu, em … – Anh nghĩ có thể hai người vừa “ân ái” xong, nàng hơi mệt sau những lần đạt đến cao trào – Vẫn là vẻ đẹp mê hồn!
– Đừng nói nhảm nữa, xem cẩn thận cho em!
Giọng Azusa trở nên nghiêm chỉnh. Kuga quay ra phía trước, nhìn thẳng vào mặt nàng.
– Mắt bên trái …
Azusa ngả đầu về phía bên trái, cặp mắt hơi sâu, dù là lòng trắng hay lòng đen ngả nâu đều rất bình thường.
– Đây là lần đầu anh nhìn thẳng vào mắt một người con gái.
– Thế nào?
Kuga không phải là bác sĩ nhãn khoa, tất nhiên không nói được điều gì.
– Không sao cả …
Azusa đành phải thôi, cài cúc cổ áo, thắt dây lưng.
Người con gái mặc kimônô trong tư thế không thắt đai trông rất đẹp, nhìn các cô trong quá trình mặc cũng thật thích mắt. Nhất là Azusa, một phụ nữ mặc kimônô thành thạo, nhìn nàng thắt dây từng lớp áo cho đến lớp ngoài cùng, tưởng như đang được thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật.
Azusa học cách mặc kimônô của giáo sư Yatsu, nên mặc rất tự nhiên thoải mái. Có lúc Kuga xem đến mê mẩn, những lúc ấy nàng khẽ mắng:
– Anh nhìn gì!
Câu nói như muốn bảo con trai không nên nhìn con gái mặc áo quần, kỳ thực không muốn để con trai thấy mình biến thành hình dáng khác.
Kuga rời tấm gương, về giường, cầm lon bia đang để ở tủ đầu giường, đi vào phòng khách. Anh bình thản nghe tiếng máy lạnh đang quạt gió. Lát sau, Azusa mặc áo quần chỉnh tề đi ra.
– Em để anh phải chờ lâu quá, phải không?
Vừa rồi Azusa điên cuồng trên giường, bây giờ toàn thân nàng khuôn trong bộ kimônô lụa mỏng màu xanh nhạt, gấu váy và cổ tay là những chấm hoa màu tím nhạt.
– Lần đầu tiên thấy em mặc bộ này đấy!
– Đâu có, mùa hè năm ngoái em đã mặc rồi.
Azusa nói rất dứt khoát, nhưng Kuga vẫn không nhớ ra.
– Hôm kỷ niệm Ngày cách mạng Pháp, em đã mặc nó đi nhà hàng với anh rồi thôi.
Nàng nhắc lại, Kuga mới nhớ ra.
– Chuyện của chúng mình, mới đó mà anh đã quên.
– Làm gì có chuyện ấy!
Kuga vẫn nhớ những nơi hai người đã đến, còn nàng mặc gì thì không thể nhớ nổi.
– Về mùa hè, tuổi thọ của kimônô rất ngắn, thật đáng tiếc!
Azusa muốn nói, về mùa hè thời gian mặc kimônô lụa không được bao lâu, chừng vài tháng là cùng.
– Em mặc bộ này đi xem pháo hoa với anh nhé!
– Anh có bằng lòng đi với bà già này không?
Azusa vẫn tự giễu mình như thế, nhưng thực ra nàng mới bốn mươi lăm, có thể do dáng người nhỏ nhắn nên trông trẻ hơn đến năm sáu tuổi. Nàng cũng tự biết mình, nhưng lại cố ý nói mình già, kỳ thực vẫn ý thức được mình chưa già.