Downloadsachmienphi.com

Kẻ Đã Chết

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Kẻ Đã Chết –

Khi Edouard ngã lăn ra chết, Marie cảm thấy một nỗi trống rỗng, một cơn rợn mình lâng lâng khắp người nàng và nâng nàng lên như một thiên thần. Đôi vú trần của nàng nhú lên trong ngôi thánh đường của mộng mơ, nơi mà cảm giác của sự bất vãn hồi khiến nàng cảm thấy kiệt lực. Đứng bên kẻ đã chết, nàng như xa vắng, như đang ở trên nàng, trong niềm khoái cảm ngấm ngầm, rã rời. Nàng biết rằng nàng đang trong cơn tuyệt vọng, nhưng nàng cũng muốn nghịch đùa với nó. Edouard trong lúc hấp hối đã van nàng cởi tuột áo quần.

Marie không thi hành kịp! Giờ đây, nàng đứng đấy, tóc tai rối bù: chỉ có bộ ngực là vươn ra ngoài manh áo cởi vội.

Thời gian vừa mới phủ nhận những định luật mà sự sợ hãi khiến ta phải tuân phục. Marie cởi áo và mắc áo choàng trên cánh tay. Nàng khoả thân và bấn loạn. Nàng thoát ra ngoài và vụt chạy trong đêm tối dưới cơn mưa tầm tã. Giày xì xụp trong bùn, mưa xối xả trên mặt. Nàng mắc tiểu nhưng vẫn cố chịu. Trong sự dịu êm của cánh rừng, Marie nằm trên mặt đất. Nàng đái rất lâu, nước tiểu ngập đùi nàng. Nằm dưới đất, nàng khẽ hát, bằng giọng điên cuồng, bất khả:

Bối rối, Marie đứng trước quán, không có can đảm để bước vô. Từ bên trong vọng ra tiếng la và tiếng hát của đám con gái và bọn con trai say rượu. Marie cảm thấy tay chân run rẩy nhưng nàng thích sự run rẩy đó.

Nàng nghĩ: “Nếu bước vào, chúng nó sẽ thấy mình trần truồng.” Nàng phải tựa người vào tường. Nàng mở banh áo khoác và đút các ngón tay dài trong khe. Nàng lắng nghe, đờ đẫn vì lo sợ, nàng ngửi mùi âm hộ rửa chưa sạch trên các ngón tay. Người ta đang hò hét trong quán nhưng sự im lặng lan tràn. Trời mưa: cái tối của hầm rượu, một cơn gió ấm đang xô dạt những hạt mưa. Một tiếng hát con gái ngân nga một khúc ca ngoại ô buồn bã. Nghe từ đêm tối bên ngoài, giọng hát trầm tư và che phủ bởi các tấm vách quá tê tái não nùng. Tiếng hát dứt. Tiếp theo là những tiếng vỗ tay và dậm chân hoan nghênh.

Marie thổn thức trong bóng tối. Nàng khóc vì nỗi bất lực, lấy tay bụm miệng.

Biết rằng mình sẽ bước vô quán, Marie run rẩy.

Nàng mở cửa, chập choạng ba bước trước cử toạ: một luồng gió đóng ập cánh cửa sau lưng nàng.

Nàng nhớ đã từng nằm mơ thấy cánh cửa đó đóng ập lại giam hãm nàng mãi mãi.

Đám phu trại, mụ chủ quán, và bọn con gái soi mói nhìn nàng.

Nàng đứng im nơi ngưỡng cửa; mình mẩy lấm bùn, tóc đẫm mưa, mắt hoang dại.

Như thể nàng đã hiện hình từ những cơn gió của đêm (người ta nghe tiếng gió thổi bên ngoài). Tấm áo choàng che đậy cơ thể nàng nhưng nàng đã mở banh cổ áo.

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo