
Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.
Giới Thiệu Sách:
Lúc Mùa Đông – Anne Stuart
Căn phòng vô cùng yên tĩnh và ấm áp. Lẽ ra điều đó làm cô an tâm, nhưng lại gây tác dụng ngược. Cô vật lộn để ra khỏi giấc ngủ vây kín, những cảm giác hoảng loạn quá ư quen thuộc đang đập loạn xạ quanh cô như hàng ngàn đôi cánh dơi đen ngòm. Cô mở mắt và đập vào mắt cô là màu trắng vô trùng của phòng bệnh, và cô không nhớ gì cả. Trừ một điều là cô đang sợ hãi.
Trong trạng thái bất động cô bắt đầu xem xét tình hình một cách chậm chạp. Đầu cô ong ong như búa nện, cô đưa một bàn tay sờ thử, và thấy phần da đầu nhói lên dưới đám tóc nặng một cách đáng ngạc nhiên. Rút bàn tay run rẩy về, cô quan sát nó thật kỹ. Nom nó không xa lạ cũng chẳng quen thuộc, một bàn tay rám nắng khỏe mạnh với những ngón tay dài, móng tay cắt ngắn và không mang nhẫn. Nỗi hốt hoảng của cô càng dâng cao.
“Cuối cùng cô cũng tỉnh rồi.” Một giọng nói cắt ngang những suy nghĩ hỗn loạn của cô, đôi mắt cô bắt gặp đôi mắt ấm áp thân thiện của một cô y tá trẻ. “Tôi ngỡ cô sẽ ngủ mãi mãi sau khi chúng tôi tiêm mũi cuối cùng cho cô. Tinh thần cô bị chấn động khá nhiều.”
Cô ta tiến lại gần hơn, đôi mắt sau cặp kính gọng kim loại ánh lên tia tò mò vui vẻ. “Cô cảm thấy thế nào, cưng?”
Cô ghét bị gọi là cưng. Cô nhớ được chi tiết nhỏ nhoi đó. “Tôi đang ở đâu?” Cuối cùng cô hỏi bằng chất giọng khàn khàn yếu đến sửng sốt. Cô không dám hỏi câu quan trọng hơn – tôi là ai?
“Trung tâm y tế Riverview,” cô y tá đáp, nhìn cô chăm chú. “Có chuyện gì không?”
“Tôi ở đây bao lâu rồi?”
“Hai tuần, cô không nhớ à?”
Cô đờ đẫn lắc đầu, cảm giác ong ong trong đầu tăng lên. “Không nhớ gì hết.”
Cô y tá chắt lưỡi với vẻ cảm thông chuyên nghiệp, đôi mắt nâu nhíu lại. “Hãy hít sâu và cố thư giãn. Cô đã rơi vào tình trạng hôn mê sâu trước đó – mong rằng chuyện này không kéo dài quá lâu. Nó thường kéo theo một cơn chấn động tồi tệ như cô vừa gặp phải. Lần này cô có nhớ được chút gì không?” Cô ta tò mò hỏi, ghi mấy chữ lên tờ biểu đồ trên đôi tay hoạt bát.