Downloadsachmienphi.com

Mưu Thâm Đằng Sau Tờ Giấy Bạc

Mưu Thâm Đằng Sau Tờ Giấy Bạc - Pierre Boileau
Mưu Thâm Đằng Sau Tờ Giấy Bạc –

Mưu Thâm Đằng Sau Tờ Giấy Bạc

Tác Giả:

Thể Loại: Văn Học Nước Ngoài

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Mưu Thâm Đằng Sau Tờ Giấy Bạc –

Arsene Lupin đứng trước gương giá đứng của buồng mình, cải trang nhẹ nhàng với bàn tay khéo léo của một viên thư ký già Hài kịch nước Pháp. Ông ta do dự khá lâu về việc chọn bộ râu mép, trong khi Bernardin ngồi xổm lên ghế tựa, quan sát ông ta không một chút vội vã.

– Nhưng vì tôi nói với ông là sẽ không có ai, Bernardin nói – Joseph, người ở của họ, đã xác nhận với tôi điều đó. Tất cả các ngày thứ ba, cô chủ của họ – bà Mendaille, qua đêm ở chỗ đứa con trai nhỏ.

Lupin nhăn mặt để kiểm tra xem râu mép ngắn màu hung mà ông ta vừa chấp nhận có dính chặt vào môi mình không.

– Ở đâu ? – Ông ta hỏi.

– Ở Valmondois, nơi đứa bé đang được nuôi dưỡng. Tôi đã giải thích tất cả điều đó cho ông, thưa ông chủ.

– Nhưng không phải là tất cả, Bernardin bạn nhỏ của tôi. Tôi nhắc lại bài học của tôi, đơn giản thế thôi. Gã Joseph ấy không nói cho anh tại sao gã đã bỏ vị trí ?

– Chắc thế ! Hình như vợ chồng Mendaille thường xuyên lục đục với nhau. Đã có một sự rắc rối và Joseph muốn tìm kiếm việc ở bên ngoài. Ông ta không thích lão chủ, mà theo ông ta, là một tên tàn bạo.

– Bao nhiêu tuổi ?

– Tôi không biết chính xác.

Lupin quay người lại và chỉ tay đe doạ Bernardin.

– Anh phải biết. Cần phải biết mọi chuyện khi đến thăm người ta.

– A ! Chừng bốn mươi lăm, tôi cho là như thế. Điều chắc chắn là ông ta thường đi ra ngoài vào buổi tối, nhất là khi vợ ông ta vắng mặt. Ông đạo một vòng con đường Capucine và không khi nào trở về trước một giờ sáng. Vì chưa có người thay thế Joseph nên chiều nay, nhà họ vắng người.

Lupin bây giờ thoa lên má mình một lớp phấn rất mỏng.

– Vì không ai nhìn thấy chúng ta – Bernardin nói – Ông có cho việc làm đó cần thiết không ?

– Chắc chắn là không – Chỉ theo sở thích… Anh không thể hiểu được, tôi chơi theo “kiểu xưa” thế thôi !

Bằng cử chỉ nhanh, Lupin đứng thẳng trước Bernardin. Các con mắt của ông ta ánh lên nét trẻ trung tinh nghịch.

– Điều này không làm tôi phật ý khi nó làm tôi trẻ ra mười tuổi. Ngày xưa, tôi rất tỉ mỉ. Một vụ trộm, đó là một phần thú vui, một màn cảnh mà tôi hiến dâng, một màn diễn làm tôi say sưa. Cùng một lúc, tôi ở sàn diễn và ở trong buồng. Tôi nhiệt liệt vỗ tay.

A, tôi đã là một diễn viên giỏi ! Điều mà tôi muốn có là những lần diễn lại !… Buồn thay, từ khi xảy ra chiến tranh. Tôi tự hỏi là mình có còn phong độ nữa không. Lần “xuất hiện” đầu của tôi. Điều cần là không để hỏng. Đó là vì sao nãy giờ tôi dồn anh với tất cả các câu hỏi của tôi. Tôi cần ôn lại vai trò của mình. Này, thêm một lần nữa. Chúng ta đi đến đâu nhỉ ?

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo