Downloadsachmienphi.com

Nợ Trần

Nợ Trần - Mộng Thu
Nợ Trần –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Nợ Trần –

Thẩm vừa đi vừa ngoái lại nhìn đằng sau như có vẻ lo âu, hồi hộp điều gì lắm.

Mặt trời đã lặn từ lâu, bóng tối bao trùm xuống làng mạc ruộng vườn. Ở cái vùng quê heo hút này, mới độ bảy giờ tối mà đã im lìm vắng lặng như lúc nửa đêm.

Thỉnh thoảng có một vài tiếng chó sủa xa xa, tiếng một đứa bé quấy khóc, tiếng hát ru hời hoặc lời quát mắng của ông cha bà nào đó vẳng lên rồi lại trả về màn đêm cái vẻ lặng thầm u tịch muôn thuở của nó.

Đi tới gần cuối xóm, Thẩm dừng chân trước một ngôi nhà ngói ba gian cũ kỹ có hàng rào bằng cây dâm bụt vây quanh.

Tiếng chó sủa rộ lên làm chủ nhà vội vàng bật đèn rồi có tiếng dép lê xềnh xệch ra mở cửa.

– Đứa nào đó bây?

Có tiếng người đàn ông cất lên hỏi to.

Thẩm nói nho nhỏ:

– Dạ thưa… con, thằng Thẩm đây!

Ông già có vẻ mừng quýnh:

– Trời! Mầy đó hả Thẩm? Mầy đi đâu lâu dữ đến giờ mới quay về? Tao với bà nội mày khóc chờ muốn mòn con mắt, muốn đui con mắt…

Rồi ông vội vàng mở bung cánh cửa để ngọn đèn dầu hỏa leo lét trong nhà hắt chút ánh sáng ra bên ngoài.

Ông gọi to:

– Bà ơi! Bà nó ơi! Thằng Thẩm nhà mình về rồi nè!

Vừa dứt tiếng ông quay sang Thẩm, giục giã:

– Vô, vô đi con! Bà nội mầy thấy mầy về, bả mừng phải biết đó nghen mậy!

Thẩm nhanh chân chui tọt vào nhà, ông già cũng đóng cửa lại rồi ríu rít bước theo chân thằng cháu nội.

Ngôi nhà này là nhà của vợ chồng ông Tư Bường, tuổi đã ngoài sáu mươi nhưng hiếm hoi đường con cháu.

Hai vợ chồng ông chỉ có hai người con, thằng con trai lớn đi lính chết trận, bỏ lại một cô vợ trẻ với cái bào thai bảy tháng trong bụng.

Hai tháng sau ngày chồng chết, cô sanh ra một thằng nhỏ kháu khỉnh, giống cha như khuôn đúc, bà nội nó đặt tên là thằng Thẩm.

Khi Thẩm lên hai tuổi thì má nó bỏ nhà đi theo một gã lái buôn xuôi ngược ở khắp vùng sông nước.

Từ đó Thẩm sống với ông bà nội và một người cô ruột.

Cô Hiên, con gái của vợ chồng ông Tư Bường là một cô gái khá xinh nhưng trí não lại có vấn đề. Tuy đã bước vào tuổi thiếu nữ nhưng mọi hành động và suy nghĩ của cô lại rất ngờ nghệch, giống như một đứa trẻ lên năm.

Cả thời niên thiếu của mình, Thẩm và cô Hiên chơi với nhau rất vui vẻ.

Tuy lớn hơn Thẩm đến mười tuổi nhưng lúc nào cô Hiên cũng bị Thẩm ăn hiếp và tranh giành đồ chơi cũng như quà bánh. Được cái cô Hiên rất hiền, cái gì cũng sẵn lòng nhường cho Thẩm nên ít khi có xung đột xảy ra. Họa hoằn lắm mới nghe cô Hiên òa khóc rồi chạy đi mách mẹ, nhưng khi bà Tư cầm roi tới định quất vài cái lên mông thằng cháu nội ngỗ nghịch thì cô Hiên lại khóc ré lên không đồng ý.

Thằng Thẩm được nước, ngày càng lấn lướt người cô ruột không may của nó.

Một buổi trưa vắng vẻ, hai cô cháu dẫn nhau đi hái trái bần chua ven sông, thằng Thẩm vì tranh mấy trái lớn đã xô cô nó lọt tõm xuống sông. Nó thì mê mải với đống “chiến lợi phẩm”, trong khi Hiên ngụp lặn chới với dưới nước mà không ai biết.

Đến khi sực nhớ lại cô Hiên, thằng Thẩm xanh mặt khi thấy mặt nước đã lặng trang không còn một gợn sóng.

Tuy còn nhỏ nhưng nó cũng lờ mờ đoán ra chuyện gì rồi, nó ù té chạy, vừa chạy vừa gào khóc vang trời:

– Cứu… cô Hiên… cô Hiên… lọt sông rồi!

Khi người ta vớt được cô Hiên lên thì người cô đã trắng bệch, bụng trương phình đầy nước…

Thằng Thẩm sợ hãi nép mình trong khe cửa nhìn mọi người vô ra nhà nó với vẻ khẩn trương kỳ lạ.

Rồi chiếc quan tài sơn màu đỏ được mấy người anh bà con xa của nó chở về đặt ngoài hành lang, và rồi người ta đặt cô Hiên vào đó sau khi chất vào đó đủ thứ đồ linh tinh mà nó không tài nào hiểu nổi.

Ở vùng quê của thằng Thẩm, những người chết trôi không được mang xác vào nhà, mà phải tẩn liệm và đặt quan tài ngoài hành lang, ngoài sân để tránh tai họa tiếp theo.

Nó thấy ông bà nội nó khóc quá nên đâm hoảng. Nhìn cây roi mây vắt trên vách, chỉ nhỏ như ngón tay nhưng mỗi lần ông nội nó vút vào mông là nó đau quắn quíu, thằng Thẩm sợ lắm.

Tags:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo