Downloadsachmienphi.com

Tái Ngộ

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Tái Ngộ –

“Thế này mới gọi là sống chứ,” Gina nói.

Tôi buộc phải đồng tình với cô nàng. Hai bọn tôi đang nằm dài trong bộ bikini, tận hưởng những tia nắng và thời tiết khoảng 250 ấm áp dễ chịu trên bãi biển Carmel. Lúc này là tháng Ba, nhưng mà bạn sẽ chẳng thể biết được điều đó đâu nếu chỉ xem mặt trời đang toả nắng chang chang thế này.

Ừm, dù sao đi nữa thì đây là California mà.

“Mình nói thật đấy,” Gina nói. “Chẳng hiểu nổi làm sao mà ngày nào cậu cũng làm được.”

Tôi nhắm mắt lại. Những hình ảnh của hai lon Coke dài mát lạnh cho người ăn kiêng đang nhảy múa trong đầu tôi. Nói thật, đó đúng là một khuyết điểm duy nhất. Bọn tôi đã uống hết tất cả soda trong ngăn mát rồi, mà từ bãi biển đi đến tận cửa hàng Jimmy’s Quick Mart thì xa lắm.

“Làm gì cơ?” tôi lầm bầm.

“Đi học ấy,” Gina đáp, “trong khi bãi biển tuyệt đỉnh chỉ cách có một dặm thế này.”

“Đúng là khó thật,” tôi thừa nhận, mắt vẫn nhắm. “Nhưng một trong những thành tựu quan trọng nhất trong đời thì vẫn là tốt nghiệp phổ thông đấy thôi. Ý mình là, nghe nói nếu mà không có bằng tốt nghiệp phổ thông thì đừng có mong kiếm được một chân phục vụ cao cấp ở quán mà mình biết là mình sẽ nhắm vào sau khi tốt nghiệp.”

“Mình nói nghiêm chỉnh đấy, Suze,” Gina đáp. Tôi cảm thấy cô nàng đang ngồi dậy bên cạnh mình, và mở mắt ra. Gina chống hai khuỷu tay xuống, và lướt nhìn khắp bãi biển qua cặp kính Ray Ban. “Làm thế nào mà cậu có thể chịu đựng nổi nhỉ?”

Đúng là không hiểu làm thế nào tôi chịu được? Nơi này thật là tuyệt vời. Biển Thái Bình Dương trải dài ngút mắt, càng đến gần phía chân trời, màu xanh ngọc lam càng chuyển xanh đậm hơn. Những con sóng rất lớn ùa vào bờ cát vàng, khiến cho những tay lướt sóng và lướt ván tung mình trong không trung như thể những miếng vậy. Xa xa phía bên phải bọn tôi là những mũi đá nhô ra của bãi biển Peeble. Bên trái là những tảng đá khổng lồ đầy những là hải cẩu, những tảng đá san sát ấy tạo nên Big Sur, khu vực toàn đá đặc biệt gồ ghề của bờ biển Thái Bình Dương.

Và mặt trời toả nắng khắp nơi, xua tan màn sương sớm đã từng đe doạ sẽ phá hỏng những dự định của bọn tôi. Thật không chê vào đâu được. Nơi đây đúng là thiên đường. Ước gì có ai mang cho bọn tôi cái gì đó để uống nhỉ.

“Ôi trời,” Gina kéo xệ kính xuống, dòm qua gọng kính. “Nhìn kìa.”

Tôi nhìn theo hướng cô nàng qua cặp kính Donna Karan đồi mồi. Người nhân viên cứu hộ, cái người đang ngồi với chiếc khăn bông màu trắng cách chúng tôi vài mét, đột nhiên nhảy ra khỏi chiếc ghế, một tay cầm theo dụng cụ giúp nổi trên mặt nước màu cam. Anh ta nhảy xuống cát một cách uyển chuyển như loài mèo, rồi đột ngột chạy ra biển, những cơ bắp nổi lên cuồn cuộn bên dưới làn da rám nắng sẫm màu, mái tóc vàng dài bay bay.

Những khách du lịch luống cuống vớ lấy máy quay, trong khi những người tắm nắng thì ngồi dậy để nhìn cho rõ hơn. Bọn mòng biển giật mình cất cánh bay, và những người dân địa phương nhanh chóng tránh đường cho người cứu hộ. Rồi anh ta tung thân hình cân đối vạm vỡ trong không trung, tạo thành một hình vòng cung hoàn hảo và nhào xuống nước rồi nổi lên cách đó vài mét, bơi thật nhanh về phía một đứa đang bị cuốn vào vùng sóng dội.

Tôi khoái chí khi trông thấy đứa đó không ai khác là Ngu Ngơ, một trong những đứa anh em con dượng của tôi, nó đã đi cùng bọn tôi ra biển chiều nay. Khi người nhân viên cứu hộ lôi được nó lên mặt nước, tôi nhận ra giọng nó ngay lập tức khi nó lên tiếng chửi rủa lia lịa anh nhân viên vì đã cứu mạng nó, và khiến nó mất mặt trước bạn bè. Tôi thích thú nhận thấy anh cứu hộ cũng rủa sả lại vào mặt nó.

Gina theo dõi màn kịch đang diễn ra một cách hết sức chăm chú, và uể oải nói: “Đúng là thằng dở hơi.”

Rõ ràng cô nàng chưa nhận ra nạn nhân là ai rồi. Tôi kinh ngạc hết sức khi Gina bảo với tôi rằng tôi may mắn cực kỳ, vì tất cả những đứa anh em con dượng của tôi đều thật là “hay ho”. Thậm chí ngay cả Ngu Ngơ đi nữa. Cứ dính dáng đến bọn con trai là y như rằng Gina chưa bao giờ nhận xét được sáng suốt cả.

Giờ thì cô nàng thở dài và lại nằm xuống cái khăn. Cô nàng nói, che cặp kính lên như cũ: “Chuyện đó thật chẳng hay ho gì. Chỉ trừ cái đoạn anh cứu hộ đẹp trai chạy qua chỗ chúng ta. Đoạn đó thì mình khoái.”

Vài phút sau, anh cứu hộ quay lại theo hướng bọn tôi nằm, tóc ướt trông không hề kém đẹp trai một tí teo so với lúc khô. Anh ta quàng chiếc khăn tắm lên người, nói qua loa vào chiếc radio – có lẽ thông báo về vụ ĐCN Ngu Ngơ: Đi Cứu Nạn một tay cử tạ cực kỳ ngu si mặc bộ đồ bằng cao su của dân lặn biển, cố làm trò khoe mẽ với bạn thân từ nơi khác đến của đứa con gái là chị em con dì – thế rồi anh ta lại quay ra quan sát những con sóng để tìm xem những người nào có nguy cơ bị chìm nghỉm.

“Đấy,” đột nhiên Gina đưa ra thông cáo. “Mình yêu rồi. Anh chàng cứu hộ kia sẽ là người mình cưới về làm chồng.”

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

Tags:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo