Downloadsachmienphi.com

Theo Dấu Chân Voi

Theo Dấu Chân Voi - Agatha Christie
Theo Dấu Chân Voi –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Theo Dấu Chân Voi –

Célia Revenscroft và Desmond Burton – Cox yêu nhau và mong muốn được kết hôn. Nhưng bà Burton – Cox được biết về cái chết của bố Célia mà người ta lý giải rằng: người vợ giết chồng rồi tự tử, hoặc người chồng giết vợ rồi tự tử. Bà không lo vấn đề di truyền từ gia đình cho Célia mà sợ Célia sẽ thừa hưởng số gia tài của Desmond. Vì thực sự, bà không phải là mẹ ruột của Desmond mà chỉ là mẹ nuôi. Mẹ ruột của Desmond là một ca sĩ, đã để lại cho con trai một tài sản khá lớn, đến 25 tuổi, anh sẽ được trọn quyền sử dụng.

Thế là vụ án của những năm trước được lật lại. Nhà tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng Ariane Oliver – đỡ đầu của Célia và thám tử Hercule Poirot bắt đầu vào cuộc lần theo dấu chân voi, có nghĩa đi tìm hiểu sự thật từ những người trước đây có liên quan đến bố mẹ của Célia – “những người giống như voi. Vì loài voi không bao giờ quên…”.

Hercule Poirot đang đợi người bạn gái của ông – nhà tiểu thuyết Ariane Oliver – đến thăm.

Hình như bà ấy có việc gì đó cần hỏi đến ông. Nhưng, tại sao bà lại có vẻ không quyết đoán về điều mà bà phải làm ? Bà có mang đến cho ông một vấn đề nan giải không ? Đối với bà, sự việc tầm thường và quan trọng nhất đều giống nhau một cách lạ thường.

Ông đi ngược lại thời gian cách đây vài năm và ông hồi tưởng đến những sự kiện khác nhau. Trong đó, bà đã lôi kéo ông – trong một ngày hội kính Chúa – vào một vụ giết người tưởng tượng, chuyển một cách bất ngờ thành tội phạm thực thụ. Một hôm, một thiếu nữ đến làm ngắt quãng bữa cơm trưa của bà để báo cho bà biết rằng cô ấy nghĩ là mình đã phạm tội giết người, nhưng cô ấy lại không tin chắc như thế…

Cuộc viếng thăm của bà chiều nay có lôi kéo ông vào một cuộc phiêu lưu nguy hiểm không ? Hay ông sẽ chỉ phải giải quyết một vấn đề bình thường thôi ? Ông không thể ngờ rằng ông sẽ đứng trước một vụ hai người tự tử cách đây khoảng mười lăm năm, vụ việc mà cảnh sát, hình như, đã tìm được một giải pháp thỏa đáng.

Ông cũng không thể ngờ rằng ông sẽ bị lôi kéo vào việc của đôi nam nữ trẻ tuổi yêu nhau và mong muốn được với nhau; ông không thấy tầm quan trọng của sự việc mà họ sắp sửa đặt ra trước mắt ông, những địa điểm mà vụ vỉệc sẽ đưa ông đến, những câu hỏi ông sẽ đặt ra, hoạt động ông sẽ triển khai, lòng thương cảm ông sẽ thể hiện, bí ẩn của bi kịch mà ông sẽ thăm dò…

Ông không thấy được cái gì của tất cả điều đó khi ông đặt ống nghe điện thoại xuống. Ông chỉ nghĩ đến một việc: bà Oliver sẽ đến, sau bữa ăn tối, để đưa ra một vấn đề và hỏi ý kiến ông. Một vấn đề mà ông không ngờ sẽ gặp không ít khó khăn. Thật vậy, ngay cả những người thông minh nhất cũng khó có thể đoán trước được cái gì sẽ đến với họ trong một tương lai gần.

Bà Oliver soi mình vào chiếc gương lớn, liếc nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường, bà tưởng như chậm khoảng hai mươi phút. Rồi bà trở lại ngắm nhìn kiểu tóc của bà. Mối buồn phiền ở bà – và bà vui lòng chấp nhận nó – là bà thay đổi luôn kiểu tóc. Trước đây, bà đã thử, hầu như tất cả các kiểu. Vào một giai đoạn nào đó là kiểu pompađua (vẻ trang điểm cuối đời của vua Louis XV) nghiêm trang, rồi một kiểu đầu bù tóc rối, cho phép hất tóc ra đằng sau để làm nổi bật cái trán trí thức – ít ra bà cũng mong như thế. Trước đây, bà cũng đã thử “món” tóc xoăn gọn gàng và cả một kiểu phóng túng nghệ thuật. Nhưng hôm nay, kiểu tóc là vấn đề không quan trọng, vì bà dự định đội một cái mũ, điều bà hiếm khi làm.

Trên cái kệ cuối cùng chiếc tủ của bà, có đặt bốn chiếc mũ. Hai cái trong số đó được dành riêng cho các đám cưới. Trong trường hợp như vậy, chiếc mũ là một điều bắt buộc. Chiếc mũ đầu tiên, được trang trí bằng lông vũ rất hợp với cái đầu và có thể chịu đựng được những cơn mưa rào bất ngờ xảy đến, lúc bước xuống xe trước nhà thờ. Chiếc thứ hai, kiểu cách hơn, chỉ có thể đội để dự một dám cưới vào một buổi chiểu thứ bảy đẹp trời mùa hạ, vì nó có cắm những bông hoa và một dải vải tuyn màu vàng.

Hai chiếc khác đặt trên kệ là những chiếc mũ “ba va”. Chiếc thứ nhất – như bà Oliver gọi – là chiếc mũ “dã ngoại”, làm bằng dạ phớt màu hạt dẻ, thích hợp với bộ quần áo nữ hàng tuýt cũng như với hai chiếc áo pulove của bà: một cái bằng vải dệt caxơmia và một cái nhẹ hơn dùng cho những ngày nóng bức. Tuy nhiên, bà thường dùng áo pulove, và thực tế là bà không bao giờ đội mũ. Thật thế, tại sao lại đội một cái mũ chỉ để đi ăn trưa tại nhà bạn bè ở thôn quê ? Chiếc thứ hai và cũng là chiếc mũ đắt tiền nhất – có những lợi khác thường, có thể vì nó đắt tiền, đôi khi bà Oliver tự nhủ thầm. Đó là một chiếc khăn đóng, gồm nhiều lớp nhung màu phấn, hợp với tất cả mọi thứ.

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo