Downloadsachmienphi.com

Tình Viễn Xứ

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Tình Viễn Xứ –

Juliet westover sinh ra trong một gia đình có cha là quý tộc nhưng nàng và lại phải chịu đựng một cuộc sống vô cùng khắc nghiệt vì người cha sa đọa và nghiện bài bạc rượu chè của mình.Ông đối xử với nàng cùng mẹ rất tàn tệ.Trong một lần xô xát đã gây ra cái chết của mẹ Juliet và đổ tội cho nàng.Juliet vị kết tội giết mẹ và bị lưu đày biệt xứ. Tình viễn xứ

Ross Jamieson là thuyền trưởng của tàu Grace,con tàu chịu trách nhiệm đưa Juliet và đám đông tù khổ sai đi đày.Trong một tình huống tranh giành giữa các tù nhân. Ross đã cho Juliet được ở riêng tại cabin của mình.

Dần dần 2 người đã bị thu hút lẫn nhau nhưng Ross vẫn cho rằng Juliet cũng xấu xa giống như đám tù nhân,là một gái điếm bị bắt lưu đày.Đến khi mâu thuẫn được giải quyết thì tàu Grace bị cướp,Juliet bị bắt rơi vào tay dân buôn nô lệ.Liệu Ross có thể giải cứu được nàng và nàng vẫn mang trong mình án tù khổ sai thì liệu họ có thể đến với nhau được không…

Cho đến bây giờ Juliet Westover vẫn còn nhớ, nàng thường thức giấc rất sớm, nghe tiếng chân nặng nề bước ngoài cửa phòng nàng. Ngày nàng còn nhỏ, tiếng chân nghe mạnh mẽ và dứt khoát, song càng những năm về sau, nó như lệt xệt lê trên sàn và nặng nề hơn. Nhưng bao giờ nó cũng ngoặt vào căn phòng giáp phòng nàng. Có lẽ nó không còn thường xuyên như trước, song dẫu sao nàng cũng cứ vùi đầu vào gối, kéo chăn phủ kín chỉ để hở mặt ra ngoài.

Nàng có thể dự cảm chính xác điều gì sẽ xảy ra , tiếng lầu bầu chửi rủa của cha nàng, tiếng đấm đá, tiếng rên nho nhỏ, rồi tiếng chân bước xa dần, cầu thang cọt kẹt và cửa ngoài đóng sầm lại. Chỉ còn lại tiếng khóc thút thít cố nén, mang nỗi cô đơn buồn tủi của cả một đời người.

Chỉ đến lúc ấy, Juliet mới nhẹ người và hy vọng nàng có thể an bình trong giấc ngủ sau cơn ác mộng vừa qua.

Nàng biết cha nàng là người cục súc vũ phu, chính nàng cũng đã nhiều lần ăn những cái tát ù tai của cha. Dưới con mắt trẻ thơ của nàng, ông giống như một con gấu to khỏe với những ngón tay dùi đục đầy lông lá.

Song không như loài vật, ông hình như không có cả tình thương yêu đối với chính con mình:

– Con nhãi ranh khốn nạn, ông thường gọi nàng như vậy, cặp mắt nhìn nàng đầy vẻ thù ghét. Tại sao cha nàng lại căm ghét nàng đến thế? Tại sao ông cũng ghét nàng, mặc dù ông vẫn thường xuyên mò đến phòng bà.

Suốt ngày, bà Westover tha thẩn trong nhà như một chiếc bóng và chút sinh khí hiếm hoi ở bà cũng biến mất khi bà nghe tiếng chồng ở phòng ngoài. Juliet đã nhiều lần chứng kiến cảnh đó, và mặc dù rất thương mẹ, đầu nàng vẫn cứ vương vấn chút bực tức trước sự yếu hèn của bà. nàng vẫn thường nói bổn phận của đàn bà là làm người vợ biết phục tùng chồng. Người vợ thuộc quyền sở hữu của người chồng, chồng muốn sao mình phải làm vậy, nhẫn nhục chịu đựng cho dù có bị đối xử tàn tệ. Đàn ông người nào chả muốn có con, nhất là con trai, để nối dõi tông đường. Vậy thì tại sao, Juliet tự hỏi, bà lại làm ông điên khùng đánh đập bà để sinh con trai cho ông? Tại sao bà đã không làm được việc đó? Song mặc dù ông đánh đập bà mãi, mà vẫn chẳng có con trai. Juliet cũng muốn có cậu em trai lắm.

ở tuổi lên mười, nàng đã là một cô gái quê đủ khôn lớn để hiểu quy luật sinh sôi mà tạo hóa đã phú cho muôn loài, nhưng không như loài vật vẫn thường đẻ đều đều, nàng chỉ đẻ đúng một lần, nên vẫn phải chịu đựng nhiều bởi khiếm khuyết đó. Thật khó hiểu.

Vì chưa bao giờ có ai trong khu ghé thăm nhà Westover, và hình như cũng chẳng có ai mời họ đi đâu, nên Juliet chỉ còn biết chơi với lũ trẻ nhà tá điền Shepheard. Bà Shepheard vốn rất thương cô bé tóc đen có cặp mắt nâu dịu dàng nên lúc nào cũng vui vẻ đón tiếp.

– Tội nghiệp con bé, bà thường nói với chồng:

– Không ai có thể ngờ đó lại là con gái ngài George. Con bé ăn mặc xuyềnh xoàng quá. Đến đứa con gái nhà nghèo trong làng trông cũng còn khá hơn. cô bé chắc phải lấy làm xấu hổ đã để con mình mặc quần áo tồi tàn lại còn vụng cắt như thế.

Chồng bà gật đầu đồng ý:

– Có thể bà chủ may vá không được khéo như bà, nhưng tôi nghĩ chủ yếu là vì ngài George cũng quá chặt chẽ về chuyện chi tiêu, trừ việc chi cho các mối quan tâm của riêng ngài.

Bà Shepheard nhăn mũi với vẻ ghê tởm:

– Và chúng ta đều biết các mối quan tâm ấy là gì, đúng không? Suốt ngày ông ta cờ bạc và lui tới những chỗ thấp hèn thì cũng chẳng lạ nếu cái nhà hát ấy bói không có lấy một xu.

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo