Downloadsachmienphi.com

Trước Lúc Ngủ Say

Trước Lúc Ngủ Say - S. J. Watson
Trước Lúc Ngủ Say –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Trước Lúc Ngủ Say –

TRƯỚC LÚC NGỦ SAY là câu chuyện kể về Christine Lucas, một bệnh nhân mất trí nhớ dạng hiếm – chỉ nhớ được những chuyện xảy ra với mình trong vòng một ngày trước khi trôi vào giấc ngủ say.

Sáng mai thức dậy, khi ngày hôm nay đã trở thành một mảnh quá khứ mất hút, cuộc sống với Christine bị co cụm lại thành cuộc sống của một sinh vật ngơ ngác, mỗi ngày thức dậy đều cần được bảo cho biết mình là ai, tại sao mình lại bị mất trí nhớ – mất đi hoàn toàn cả mấy chục năm quá khứ, tại sao tất cảnhững người chung quanh đều hiểu rõ về mình hơn chính bản thân mình…

Bi kịch làm sao nếu mỗi ngày thức dậy đều ngỡ mình chỉ mới hai mươi tuổi, nhưng tấm gương trong phòng tắm lại cho thấy hình ảnh của ai đó như là mẹ, là bà của chính mình…

Bi kịch làm sao khi biết rằng trong cuộc đời mình có cái gọi là hồi đó, trước đây, dẫu rằng trước cái gì thì chẳng nói được, có cái gọi là bây giờ, và chẳng có gì nối giữa hai điều đó trừ một khoảng rỗng lê thê,quạnh quẽ với những phiên bản quá khứ như những mảnh nhọn lởm chởm của ký ức, mà bất cứ lúc nào một trong những mảnh nhọn ấy cũng có thể xuyên toạc ra, ép kẻ mang nó chạy thốc qua nỗi đau…

Bi kịch hơn nữa khi nhận ra rằng: nhiều năm trước, ở thời điểm cần chồng mình nhiều nhất nhưng lại hiểu anh ấy ít nhất, chính bản thân mình đã tự khởi lên nguồn bi kịch…



NGÀY HÔM NAY

Phòng ngủ lạ. Lạ hoắc. Tôi chẳng biết mình đang ở đâu, làm sao mà đến được đây. Tôi chẳng biết làm thế nào để trở về nhà.

Tôi đã qua đêm ở chốn này. Một giọng phụ nữ đã khiến tôi thức giấc – thoạt tiên tôi ngỡ cô ta nằm chung giường, sau mới nhận ra đó là giọng nữ phát thanh viên đang đọc bản tin còn tôi đang nghe đài kiêm đồng hồ báo thức – và đó là lúc tôi mở mắt thấy mình ở đây. Trong căn phòng chẳng nhận ra nổi này.

Khi mắt đã quen, tôi nhìn quanh quất khắp căn phòng mờ tối. Máng sau lưng cửa tủ áo là một cái váy dài – hợp với một phụ nữ nhiều tuổi hơn tôi – còn trên lưng ghế bàn trang điểm là một cái quần dài màu xanh biển gấp gọn ghẽ, dòm vậy thôi chứ tôi chẳng biết được gì khác nữa. Cái đài kiêm đồng hồ báo thức ngó thật phức tạp, nhưng tôi vẫn tìm ra được nút có vẻ giống nút tắt tiếng nhất. Và nó tắt thật.

Liền đó, có tiếng thở lào phào ngay phía sau lưng khiến tôi nhận ra chẳng phải chỉ có một mình tôi ở trong phòng. Tôi quay ngoắt lại. Một mảng da trần cùng mái tóc đen lốm đốm bạc ập ngay vào mắt tôi. Một gã đàn ông. Trên ngón áp út của bàn tay trái đang thò ra ngoài vỏ chăn của gã là một cái nhẫn vàng. Tôi cố chẹn lại một tiếng rên. Ra là vậy, cái gã đứng tuổi tóc chốm bạc này đã kết hôn. Tôi nghĩ bụng. Không chỉ ăn nằm với kẻ đã có vợ, mình còn làm chuyện ấy ngay trong ngôi nhà có lẽ là nhà của gã và trên cái giường có lẽ là của vợ chồng gã nữa. Tôi lật sấp người lại để trấn tĩnh. Thẹn quá đi mất.

Tôi tự hỏi lúc này cô vợ đang ở đâu. Có cần lo cô ta sẽ xộc về bất chợt? Tôi hình dung ra cảnh cô ta đứng ở mé phòng kia, hét lác, móc mỉa tôi là đồ con gái hư. Thứ Xà ma nữ. Bầy đảng của rắn rết. Tôi tự hỏi phải tự vệ sao đây nếu cô ta xuất hiện, mà cũng chẳng biết là tôi có được cơ hội đó không nữa. Dầu vậy, gã đàn ông trên giường dường như chẳng chút bận tâm. Gã trở mình và ngáy.

Tôi cố nằm im thít. Mọi khi tôi có thể nhớ ra ngay làm sao mà mình lại lâm vào cảnh trớ trêu thế này, nhưng hôm nay thì không. Hẳn là đã có một buổi tiệc tùng hoặc một chuyến đi bar hay tụ bạ ở câu lạc bộ gì đó. Hẳn là tôi đã say bồ đà đứ đừ đến độ chẳng còn nhớ gì hết cả, đứ đừ đến độ theo một gã lưng rậm đã tròng tay vào nhẫn cưới về nhà.

Nhẹ nhàng hết mực, tôi vén ngược tấm chăn ra và ngồi ghé trên mép giường. Phải vào phòng tắm trước đã. Tôi phớt lờ đôi dép lê ở ngay dưới chân – xét cho cùng, làm tình với ông chồng là một nhẽ, còn thọc chân vào giày dép của một người đàn bà khác lại là chuyện tôi chẳng cam tâm – và nhón chân trần xuống đất. Trong tình cảnh đang trần truồng thế này, sợ nhất là mở sai cửa và vấp phải ai đó trong nhà, một thằng nhóc mới lớn chẳng hạn. Tôi thở ra nhẹ nhõm khi thấy cửa phòng tắm khép hờ, bèn lẻn nhanh vào và chốt cửa lại sau lưng.

Sau khi đi vệ sinh và dội nước, tôi quay qua rửa tay. Khi với lấy cục xà bông, tự dưng tôi thấy có gì đó quai quái. Ban đầu tôi chẳng hiểu, đến mãi sau mới nhận ra. Bàn tay nắm cục xà bông chẳng có vẻ gì là tay tôi cả. Trông nó nhăn nheo, lù phù với những cái móng không chuốt mà chỉ như được gặm phớt cho nhanh và, giống hệt gã đàn ông ở trên cái giường tôi vừa rời khỏi kia, nó cũng mang một chiếc nhẫn cưới bằng vàng trơn.

Tags:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo