Downloadsachmienphi.com

Victo Hugo Bí Ẩn Cuộc Đời

Victo Hugo Bí Ẩn Cuộc Đời - Andre Maurois
Bí Ẩn Cuộc Đời –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Bí Ẩn Cuộc Đời –

Vào khoảng 1770, tại có một bác thợ mộc, Joseph Hugo, được lợi nhờ các loại trôi nổi trên sông Mosclle, và ngoài cơ nghiệp của mình, ông còn sở hữu một vài bất động sản nho nhỏ trong thành phố. Đó là một con người nghiệt ngã và xấu tánh. Là con trai của một nông dân ở Baudricourt, gần những đồng cỏ vùng Lorraine, nơi Jeanne d’Are và Claude Gelée ra đời, thời trẻ ông đã từng là sĩ quan cầm cờ trong đội kỵ binh nhẹ, tức là thượng sĩ. Rồi sau khi bỏ cái cày để cầm lên cây kiếm, ông đã buông kiếm để cầm bào. Tên gia đình có nguồn gốc Nhựt Nhĩ Man (nước Đức xưa) đều giống nhau ở Lorraine. Vào thế kỷ XVI một người là Georges Hugo đã từng là đại úy đội cận vệ và được phong tước; một người là Louis Hugo, tu viện trưởng ở Estival, rồi giám mục ở Ptolémaêde. Có quan hệ bà con nào giữa ông thợ mộc và ông giám mục chăng? Không ai biết được, nhưng những người con của ông thợ mộc thì muốn tin vào điều đó và kể rằng Françoise Hugo, bà bá tước xứ Graffiquy đã viết thư cho cha họ và gọi là “người anh họ của tôi”. Joseph Hugo có với bà vợ đầu tiên, Dieudonnée Béchet, bảy người con gái, và với bà thứ nhì, Jeanne-Marguerite Michaud, năm người con trai, tất cả đều tình nguyện vào quân đội cách mạng. Hai trong số năm người này bị giết tại Wissembourg, ba người kia trở thành sĩ quan. Khi chế độ quân chủ sụp đổ, sự nâng bậc trở thành một hình thức chuyển đổi giai cấp mới, và gia đình này tự nhiên trở thành nhà binh.

Người con trai thứ ba, Joseph-Léopold-Sigisbert Hugo, sinh tại ngày 15 tháng mười một 1773. Mái tóc dày phủ xuống trán, mắt sát với mày, mũi tẹt, môi dày và dâm đãng, một nước da đỏ hồng hẳn đã tạo cho anh một bộ mặt tầm thường nếu một dáng vẻ đôn hậu, một sự sáng dạ trong đôi mắt và một nụ cười thật dịu dàng không làm cho anh trở nên quyến rũ. Anh bắt đầu việc học tập với các linh mục phụ tá ở Nancy nhưng sớm bỏ ngang vì anh tòng quân năm mười lăm tuổi. Anh biết tiếng La Tinh, các môn toán và anh viết khá tốt, theo phong cách của thế kỷ đương thời, không riêng gì những báo cáo quân sự, mà cả những bài thơ huê tình, những bài hát, những bức thư theo kiểu Rousseau, và sau này, những cuốn tiểu thuyết kỳ dị, đen như mực và rải đầy tai họa. Con người vui tánh đó, với lối nói chuyện dễ chịu, lại dễ sa vào những tâm trạng u ám và cảm thấy mình bị kẻ thù truy hại. Năm 1792, là vị đại úy trẻ tuổi của đội quân sông Rhin, anh quen biết trung úy Desaix, chỉ huy tiểu đoàn Kléber, và thiếu tướng Alexandre de Beauharnais, người chồng đầu tiên của Joséphine. Lính của anh yêu mến anh và thấy anh là chàng trai nhân từ, có thể đùng đùng nổi giận nhưng cũng dễ động lòng, thật ra, dầu với thân thể rắn rỏi, anh vẫn là một con người yếu đuối, trừ lúc hành động, khi đó thì anh chói sáng.

Là người lính dũng cảm, nhiều lần bị thương, hai con ngựa đã bị giết dưới anh; năm 1793, anh được gởi tới đập tan cuộc nổi dậy ở Vendée và được cắt cử làm thượng sĩ dưới quyền của người bạn thân nhất của anh, thiếu tá Muscar. Bấy giờ Hugo được hai mươi tuổi, Muscar ba mươi bốn. Người lính nhà nghề này, nguồn gốc xứ Basque, đã bước ra khỏi hàng. Năm 1791 sau mười bảy năm phục vụ nhà vua, anh chỉ đạt tới cấp bậc trưởng đội. Cuộc cách mạng và chiến tranh cuối cùng đã tạo cơ may cho anh. Anh có tất cả những yếu tố cần thiết để trong thời loạn, trở thành một tướng lãnh chấp chánh: giọng nói to vang, tài lém miệng, tính quả quyết và đương nhiên, lòng dũng cảm. Trong sáu tháng chiến dịch, anh đã lên ba cấp bậc. Năm 1793, tiểu đoàn tám sông Rhin đã chọn anh làm người chỉ huy.

Muscar và Hugo rất hợp ý với nhau. Cùng một niềm tin vào những nguyên tắc của 1789, cùng một tinh thần vui vẻ và phóng đãng, cùng một thứ nhiệt tình, cùng một tính trung thực. Như mọi cuộc nội chiến, cuộc nội chiến mà hội nghị Quốc ước áp đặt cho họ tại Vendée thật khủng khiếp. Mạng lệnh? Phóng hỏa đốt những ngôi nhà biệt lập và nhất là những tòa lâu đài, san bằng tất cả các lò và cối xay, tóm lại biến vùng này thành sa mạc. Bị quấy rối bởi một kẻ thù không lộ mặt, trong một vùng đồng ruộng bị cắt xén bởi hào rãnh và hàng rào, những người cộng hòa nổi nóng. Quân xanh và quân trắng đều bắn tù binh.

Nợ cách mạng tất cả, Léopold Hugo chia sẻ những đam mê cách mạng tới độ ký dưới những bức thư của mình: Người cách mạng Brutus Hugo, nhưng trái tim anh vẫn đầy tình người và những “tên cướp của Charette” sớm hiểu rằng con người thuộc quân xanh này không nhẫn tâm. Có thể nhờ nổi tiếng khoan dung mà người sĩ quan cộng hòa được đón tiếp khá niềm nở bởi một cô gái Bretagne, Sophie Trébuchet, trong trang viên Renaudière, tại Petit-Auverné khi anh yêu cầu nàng tiếp nhận những người lính mệt lử của mình tại đây trong một tiếng đồng hồ.

Con người trẻ trung xinh đẹp, dễ thương đó, với đôi mắt to màu nâu, với khuôn mặt cương quyết và gần như kiêu kỳ, chiếc mũi trong sự nối dài của vầng trán, như những pho tượng cổ Hy Lạp, “cho thấy một sức sống, một nước da mặt lộng lẫy, một dáng vẻ rắn rỏi và linh hoạt. Dáng đi của nàng thoải mái, cử chỉ của nàng hài hòa, tạo nên một vẻ gì thanh lịch và đồng thời mộc mạc…”(1) Nàng là một trong ba người con gái của một vị thuyền trưởng tại Nantes đã từng buôn người da đen, và là cháu gái, qua mẹ, của một vị biện lý tòa chung thẩm Nantes, ông Lenormand du Buisson. Dưới chế độ quân chủ, gia đình Trébuchet và gia đình Lenormand đều theo chủ nghĩa bảo hoàng như mọi người. Bão táp cách mạng đã phân tán họ. Sophie Trébuchet có những người bà con “xanh” và những người bà con “trắng”; ông của nàng, Lenormand du Buisson, luật gia sính kiện cáo, đã chấp nhận làm thành viên của tòa án Cách mạng tại Nantes, điều không đem lại sự kính nể của cháu gái ông vốn đã chán ngán những bạo hành của thời Khủng bố (Terreur)

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo