Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.
Giới Thiệu Sách:
Làm Thế Nào Để Cưới Hầu Tước – Julia Quinn
Elizabeth Hotchkiss – một cô gái phải chăm lo cho gia đình từ khi 18 tuổi. Cô luôn mong muốn gia đình nhỏ của mình được hạnh phúc bên nhau. Muốn được như vậy, cô chỉ còn một cách cuối cùng là cưới một quý ông khá giả. Và tình cờ, cô thấy một quyển sách mà cô nghĩ sẽ có thứ gì hữu ích cho mục tiêu của cô: “LÀM THẾ NÀO ĐỂ CƯỚI MỘT CHÀNG HẦU TƯỚC”
James Sidwell, Hầu tước xứ Riverdale, từng là một mật vụ rất giỏi. Anh đã phải trở lại với bổn phận của một hầu tước khi thân phận mật vụ của mình bị lộ. Anh đóng giả một người quản lí tài sản trở về theo lời triệu gọi của dì anh, Phu nhân Danbury, để tìm ra kẻ đang tống tiền bà.
Sẽ thế nào khi anh bị cô cuốn hút nhưng lại cho rằng cô là kẻ tống tiền, còn cô dùng anh như một “chú chuột bạch” để thí nghiệm những điều trong quyển sách theo lời của em cô? Và liệu kẻ nào đã cả gan tống tiền Phu nhân Danbury, một Bá tước già khó ai qua mặt?
Surrey, Nước Anh, tháng 8 năm 1815
Bốn cộng sáu cộng tám cộng bảy cộng một cộng một cộng một, ghi tám, nhớ hai,…
Elizabeth Hothchkiss tính cột số lần thứ tư, ra cùng kết quả mà cô đã tính được ba lần trước đó, và rên rỉ.
Khi cô ngước lên, ba gương mặt ủ rủ của các em cô đang nhìn.
“Chuyện gì vậy, Lizzie?” cô em gái Jane chín tuổi hỏi.
Elizabeth mỉm cười một cách yếu ớt khi cô cố nghĩ ra làm cách nào có thể dành dụm đủ tiền mua nhiên liệu để sưởi ấm căn nhà tranh của họ vào mùa đông. “Chúng ta, ah… Chị e rằng chúng ta không có nhiều tiền tiết kiệm.”
Susan, đứa em mười bốn tuổi, kế Elizabeth cau mày “Chị hoàn toàn chắc chứ? Chúng ta phải có gì đó. Khi Cha còn sống chúng ta luôn…”
Elizabeth khiến cô im lặng với cái nhìn chằm chằm ngay lập tức. Họ đã có rất nhiều thứ khi Cha còn sống , nhưng ông đã để lại cho họ không gì ngoài một tài khoản nhỏ ở ngân hàng. Không thu nhập, không tài sản. Không có gì ngoài những kỉ niệm. Và tất cả, những thứ mà ít ra Elizabeth giữ cùng cô, không phải thứ làm ấm trái tim một con người.
“Mọi thứ bây giờ đã khác”, cô nói một cách kiên quyết, hi vọng sẽ kết thúc chủ đề này, “Em không thể so sánh chúng được.”.
Jane cười toe toét “Chúng ta có thể sử dụng tiền mà Lucas đã bỏ vào hộp đồ chơi binh lính của nó.”
Lucas, cậu con trai duy nhất của dòng họ Hotchkiss ăng ẳng “Các chị đang làm gì với đồ của em?” Cậu quay sang Elizabeth với một vẻ mặt, có lẽ là một cái “quắc mắt” không hề thanh nhã trên gương mặt một cậu bé tám tuổi. “Có sự riêng tư nào trong căn nhà này không chứ?”
“Có lẽ là không,” Elizabeth nói một cách lơ đãng, nhìn chăm chú xuống những con số trước mặt cô. Cô đánh dấu vài chỗ với cây bút chì trong khi cố gắng đặt ra vài phương pháp tiết kiệm mới.
“Các chị,” Lucas đồng ý, trông như phát cáu. “Em đang bị quấy rầy với chúng đấy.”
Susan nhìn chăm chú vào sổ của Elizabeth. “Chúng ta không thể …? Có khoản nào có thể hoãn lại lâu hơn không?”
“Không có khoản nào được hoãn cả. Cảm ơn chúa tiền thuê nhà đã được trả, hoặc chúng ta sẽ bị đuổi ra ngoài bằng lỗ tai.”
“Thật sự tệ thế sao?” Susan thì thầm.
Elizabeth gật đầu. “Chúng ta còn đủ tiền đến cuối tháng, và sẽ có thêm một ít khi chị nhận tiền lương từ Phu nhân Danbury, nhưng sau đó…” Từ ngữ của cô kéo dài ra, rồi cô quay đi, không muốn Jane và Lucas thấy được những giọt nước đang dâng lên trong mắt mình. Cô đã chăm sóc các em của mình được năm năm, từ khi cô được mười tám tuổi. Chúng phụ thuộc vào cô – thức ăn, nơi nương tựa, và quan trọng nhất là sự ổn định.