
Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.
Giới Thiệu Sách:
Thạch Thảo Trong Cơn Bão – Laura Kinsale
Vượt ra ngoài khuôn khổ của một câu chuyện tình yêu đơn thuần, Thạch Thảo Trong Cơn Bão còn là câu chuyện về việc nhìn xa hơn những gì người đời thường thấy để tìm cho kỳ được con người thật vẫn bị chôn giấu bên trong. Đó cũng là câu chuyện về góp nhặt và dựng xây lại từ tro tàn cảm xúc.
Với những trang viết đẹp, bi thương và ngọt ngào khiến người ta phải rơi lệ, Laura Kinsale đã cống hiến một tác phẩm để đời cho những bạn đọc yêu mến thể loại tiểu thuyết tình cảm.
Có những loài hoa mà bão tố cũng không thể cuốn bay. Dù chỉ là những nhành thạch thảo dại tím ngát trong một sáng cuối thu xám. Những cánh hoa ánh lên rực rỡ khi gã đứng đó, lồng lộng ngược chiều nắng sớm, bất ngờ xòe tay trước mắt nàng, đánh bại mọi tâm huyết của nàng hòng trốn tránh tình yêu.
Sáu tháng trước, Maddy không hiểu sao nàng lại rơi lệ trước tin gã công tước ngạo mạn mà nàng ghét cay ghét đắng bỏ mạng. Sáu tháng sau, nàng gặp lại gã trong nhà thương điên, giữa xiềng xích, đôi mắc sắc cô-ban thẫm xanh cuồng nộ – một con thuyền mắc cạn.
Sáu tháng trước, gã ở trên tất cả hạ cố cúi xuống nàng. Sáu tháng sau, nàng trở thành ánh sáng, là điểm bấu víu duy nhất của gã.
Gã ưa chính trị cấp tiến và ghiền sô cô la. Năm năm trước, tiểu thư Lacy-Grey Danh Giá quả đã ngất đi trước dịp may được gã mời nhảy một điệu đồng quê – một thí dụ của loại sự kiện mà các vị bằng hữu luôn thấy hứng thú khôn cùng và mê mẩn nhai đi nhai lại đến phát ngấy trong các cuộc trà dư tửu hậu. Người ta độc mồm độc miệng truyền tai nhau rằng một lời cầu hôn sẽ hạ gục cô ả cả đời và đề nghị từ kẻ thấp hèn sẽ giết chết ả ngay tắp lự.
Vì lúc này đây, Christian đang nằm dài, đầu gối lên bờ lưng ơng mềm mại của ả, những ngón tay biếng nhác mâm mê giữa lần tất và phần da thịt lộ ra phía trên cái nịt tất màu lơ pha vàng, gã đành phải kết luận rằng bạn bè gã phỏng đoán có hơi chệch một tẹo. Ngay trước mắt gã, ả nom vẫn sống tốt như thường. Cổ chân ả điệu đàng đan tréo nhau, nhẹ nhàng đung đưa phía trên gã.
Gã khum tay, ôm lấy mông ả, hôn lên cái hõm xinh nơi eo lưng ả rồi ngồi thẳng dậy, tựa vào khuỷu tay. “Bao giờ thì Sutherland về?”
“Trong hai tuần nữa thì chưa. Ít nhất là vậy.” Người từng là tiểu thư Lacy-Grey xoay mình lại mỉm cười, phô bày bộ ngực đẫy đà hơn và phần eo hơi phình ra. Họ đã là nhân tình được ba tháng. Christian lướt mắt qua những thay đổi tinh tế kia và nhướng mi, lặng thinh.
“Giá y đi luôn thì hay,” ả nói tiếp, hai bàn tay đan lại phía trên đầu. “Mọi chuyện đang thật tuyệt.”
“Hơn cả sô cô la,” gã phụ họa.
“Thật chứ?”
Gã ngó quanh, câu vừa rồi nhắc gã nhớ. Cái bình cao ngỏng nằm đó chờ đợi, ấm nước khẽ bốc hơi trên lò sưởi. “Xin lỗi một chút nhé.” Gã rời khỏi giường.
“Anh là đồ đáng ghét.”
Gã đáp lại ả bằng cách cúi đầu khoa trương kèm theo cái nháy mắt rồi tới bên ấm, rót nước sôi vào sữa lạnh với tỷ lệ đều chằn chặn, nạo sô cô la vào bình rồi gắn máy xay vào. Dưới bàn chân trần của gã, thảm trải sàn lạnh và mướt. Gã dùng cả hai tay quay máy xay – việc này đáng lé phải làm trên bếp lửa, không phải trong bình, nhưng điều kiện vật chất vào giữa đêm trong phòng ngủ của một tên đàn ông khác không phải lúc nào cũng như ý – rồi gã đổ hỗn hợp sủi bọt vào tách.
“Không tưởng tượng nổi là ai lại có thể uống thứ đó mà không có lấy một hạt đường,” ả bình phẩm.
“Đã có em là đường rồi, kẹo ngọt của anh,” gã đáp trả ngay. Gã nhấp một ngụm, trần truồng đứng cạnh bàn. “Sao nữa nào?”
Ả cố nặn một cái bĩu môi chán chường nhưng nó lại biến thành nụ cười. Ả lại vươn tay về phía trước, thở dài và cong người đầy gợi tình, bàn chân đi tất trượt lên trượt xuống trên giường. “Ôi, thật đấy, em hy vọng Sutherland sẽ không bao giờ về.”