Downloadsachmienphi.com

Chiếc Măng Tô Trắng Kẻ Ô Vuông

Chiếc Măng Tô Trắng Kẻ Ô Vuông - Kazimierz Korkozowicz
Chiếc Măng Tô Trắng Kẻ Ô Vuông –

Chiếc Măng Tô Trắng Kẻ Ô Vuông

Tác Giả:

Thể Loại: Văn Học Nước Ngoài

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Chiếc Măng Tô Trắng Kẻ Ô Vuông –

Đặt chân đến cơ quan, chị lao công liền vội vàng chạy lại chỗ căn buồng xép để lấy đồ lề làm vệ sinh buổi sáng. Nhưng vừa mở cửa, chị đã hoảng hốt, hô hoán ầm ĩ: trên sán, người gác đêm đang nằm sóng sượt, hai tay bị trói ghì sau lưng.

Lát sau, lại phát hiện được thêm một người gác đêm, vẫn chuyên canh giữ phòng làm việc của viên thủ quỹ ở ngay cạnh cửa ra vào, nằm trong một vũng máu đã khô đen, lưng bị một vết thương sâu hoắm.

Không có lấy một dấu vết nhỏ nào cho thấy nạn nhân đã chống cự, ngoài một chiếc ghế bị đổ nghiêng. Đồ đạc trên hai chiếc bàn làm việc, cả của viên thủ quỹ lẫn của người phụ tá của ông ta, mọi thứ đều vẫn ở nguyên chỗ cũ. Bức rèm treo trên chiếc cửa sổ duy nhất trong phòng, đặt sau tấm lưới thép chắc chắn, vẫn buông kín như cũ, cả mấy cái tấm lưới cũng không bị hư hại. Mấy cánh cửa của chiếc tủ két chống cháy hé mở, không hề thấy một dấu vết cạy phá, nhưng toàn bộ số tiền trong đó đều biến mất.

Người được phân công điều tra vụ mất trộm này là thiếu tá Vưd-ma, một cán bộ của Tổng cục Công an. So với chức vụ thì Vưd-ma còn quá trẻ, vì anh chỉ mới ngoài ba mươi. Nét mặt gãy gọn, nhưng hơi khô khan. Mái tóc đen nhánh luôn chải mượt. Anh chỉ mặc cảnh phục vào những dịp thật cần thiết. Bộ quần áo dân sự rõ ràng được thiếu tá chuộng hơn, vì nó rất hợp với dáng người anh và thường khiến phái đẹp khó lòng dửng dưng mỗi khi nhìn vào.

Tổ điều tra, do thiếu úy Ghéc-xơn chỉ huy, cho mời tất cả các cán bộ, nhân viên đang choáng váng trước vụ án mạng và vụ mất trộm, rời khỏi phòng tài vụ, và bắt tay ngay vào việc. Còn thiếu tá thì đến thẳng phòng giám đốc của liên hiệp xí nghiệp, sau khi tìm hiểu sơ qua hiện trường và nội vụ.

Cô thư ký, tóc màu đồng thau, đón thiếu tá ngay trước cửa:

– Đồng chí giám đốc đã đến và đang chờ đấy ạ – Giọng cô đầy vẻ xúc động, nhưng môi vẫn mỉm cười rất đỗi duyên dáng và đôi mắt hơi nheo lại liếc nhìn thiếu tá chăm chú, tuy hơi kiểu cách.

Giám đốc Lem-pit-xki là một người đàn ông béo tốt, đầu hói gần hết. Thấy khách đi vào, ông hạ đôi kính râm to tướng xuống, đẩy sang một bên và đứng dậy.

Ông tự giới thiệu rồi mời thiếu tá ngồi. Thiếu tá gieo người xuống chiếc ghế bành đặt trong góc phòng, và hỏi ngay:

– Số tiền bị mất trộm có nhiều không?

Lem-pit-xki rụt sâu người trong chiếc ghế bành đang ngồi và bình thản đưa tay lên vuốt vầng trán hói cao, nhẵn bóng:

– Hai triệu tám trăm nghìn đồng với một ít tiền lẻ…

Vưd-ma huýt sáo khe khẽ.

– Hẳn phải có gì trục trặc, chứ lẽ nào đồng chí lại dám cả giữ lại cách đêm trong tủ cơ quan một khoản tiền mặt lớn đến ngần ấy?

– Đó là số tiền nhận về để trả lương cho công nhân. Lẽ ra phải phát từ hôm qua kia. Nhưng rốt cuộc không phát được, đành để sang hôm nay…

– Tại sao lại phải hoãn thế?

– Người phụ tá của thủ quỹ đau răng. Anh ta bị viêm màng xương, phải đi nhổ. Ông kế toán trưởng đành phải để cho anh ta xuống bệnh xá, khi thấy một bên má đang sưng vù. Vắng người phụ tá, ông thủ quỹ cứ một mực từ chối và đề nghị chuyển sang hôm nay. Tôi đã chấp thuận, sau khi xin ý kiến của đảng ủy xí nghiệp.

– Thế vắng viên phụ tá, ông thủ quỹ không thể phát được lương à?

– Xí nghiệp chúng tôi có đến gần hai nghìn cán bộ, nhân viên; các phòng ban cũng nhiều. Số tiền thì lớn mà người chịu trách nhiệm về tiền nong lại là ông ấy, chắc đồng chí đã biết. Bởi thế, tôi không nỡ ép ông cụ.

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo