Downloadsachmienphi.com

Đại Dương Của Gôđi

Đại Dương Của Gôđi - Tajima Shinji
Đại Dương Của Gôđi –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Đại Dương Của Gôđi –

Rùa Gôđi lập mưu thoát khỏi giam giữ trong bể kính trở về với đại dương bao la với chú cá Pulu.

Thực tế đã khác xưa, đại dương đã không còn trong xanh, sạch đẹp như rùa Gôđi đã từng sống, thay vào đó các loài động vật phải di chuyển đến vùng khác. Do đói quá không kiếm được thức ăn, Gôđi đành ăn thịt chú cá để tiếp tục sống.

Trong quá trình đi tìm vùng biển mới, Gôđi đã gặp rùa Lôti mù mắt, họ cùng nhau chung sống. Một thời gian sau Lôti mang thai, bụng ngày càng to ra, thân thể nó ngày càng yếu đi, bệnh tình ngày càng trầm trọng hơn. Gôđi nghe cá voi nói về cây sự sống có thể chữa lành mọi căn bệnh ở Biển Xuria, tận biển Thái Bình Dương. Gôđi quyết tâm ra đi tìm cây sự sống, để lại Lôti một mình trên đảo.

Ngờ đâu trên đường đi, chú đã gặp một vụ nổ bom do con người chuẩn bị thực hiện. Chú đã không trần chừ cố dùng răng cắn đứt dây cáp. Dây cáp vẫn không có vẻ gì bị sứt mẻ trong khi tiếng đếm của con người lùi dần về 3,2,1, không… Dòng điện chạy qua dây cáp, “hàm răng nó vẫn còn bám chặt vào một đầu của sợi cáp oan nghiệt, mai nó cháy thành than đen xì treo ở chỗ kia….”

Rùa Lôti cô đơn ngóng trông Gôđi, trong nỗi thấp thỏm lo âu. Sau khi đẻ một trăm quả trứng, Lôti kiệt sức, hít hơi thở cuối cùng, linh hồn lìa khỏi xác, lên đường đến nơi mà Gôđi chờ đợi.

Hai tháng trôi qua, một trăm con rùa đã đạp vỡ vỏ trứng, rơi xuống nước, nhảy nhót, xoài chân và bắt đầu lội nước. Mắt mở to đảo tứ tung, chúng bơi hết sức mình hướng thẳng về Biển Xuria như có la bàn đặt trên lưng…

“Hừ, hừ, hừ, hừ, hừ…….”.

Gôđi, con rùa biển khổng lồ trong bể kính lớn thuộc công viên giải trí của thành phố, rùng mình trong cái mai rùa to và rên rỉ tuyệt vọng. Rùa tuy to xác nhưng không con vật nào khác trong bể kính nghe thấy nó rên. Tiếng chỉ rên ư ử dưới cái mai to tướng rồi thoát ra thành những bong bóng trắng nổi lên và vỡ ra trên mặt nước.

Gôđi thực đáng để người ta nhìn ngắm, với nhiều hình thù in hằn trên mai và cơ thể, dấu vết của loài động vật chân tơ và tảo biển đã từng bám vào nó. Rùa khẽ lượn lờ một lát, rồi uể oải vươn cổ, thở dài và lặn sâu xuống trong khi bong bóng thi nhau thoát ra từ miệng nó.

“Ôi khi nào ta mới được trở về đại dương mà ta đã từng sống thủa xưa nhỉ? Ta mong muốn được tự do trên biển cả biết nhường nào! Giá mà ta được khỏa chân trong nước đại dương với ánh mặt trời rực rỡ quanh ta, ước gì ta được sống ở đó dù chỉ một ngày… Cái bể kính chết tiệt này! Tất cả những con người kia đến đây để nhìn chòng chọc vào chúng ta và cười cợt, thật kinh tởm! Những bạn bè của ta ở đây, bơi quanh quẩn rồi đạp đầu vào bức tường kính bao quanh – chính họ cũng thấy khó chịu về hành vi của con người. Những chuyện này làm gì có trong đại dương mà ta đã từng sống. Ôi, bằng mọi giá ta phải trở về nơi ấy, bằng cách nào cũng được…”.

Gôđi uể oải leo lên một hòn đá và nằm ở đấy, rên rỉ, than vãn, nước mắt lã chã tuôn rơi.

Bể kính này được đặt trên tầng thứ 100 của một ngôi nhà chọc trời ở thủ đô, phía ngoài, ngọn đèn nêông làm nổi bật hàng chữ “Bể kính Người thiên nhiên”. Nó được giới thiệu như là nơi mà các kì quan thiên nhiên vĩ đại tận đáy đại dương được đưa lên tận trời cao”. Hàng ngày, rất nhiều người đi thang máy cực nhanh lên đó rồi chen chúc nhau vào thăm khu bể kính.

Được ngắm nhìn những con vật vốn ở đáy biển hiện đang sống cách mặt đất những 100 tầng lầu thì quả thú vị quá đi chứ. Trò giải trí này đến mức người ta dự kiến xây một vườn thú lớn trên nóc của một ngôi nhà cao 150 tầng. Tuy nhiên, cũng có nhiều ý kiến khác nhau về việc này. Một công nhân lên cao hay bị chứng chóng mặt nói với ông giám đốc công viên giải trí: “Nhưng mà, nếu động vật được đưa lên một vườn thú quá cao so với mặt đất thì phải chăng ngay đến con hươu cao cổ cũng thấy chóng mặt?”.

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo