Downloadsachmienphi.com

Kẻ Giết Người Được Giải Goncourt

Kẻ Giết Người Được Giải Goncourt - Pierre Gamarra
Kẻ Giết Người Được Giải Goncourt –

Kẻ Giết Người Được Giải Goncourt

Tác Giả:

Thể Loại: Văn Học Nước Ngoài

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Kẻ Giết Người Được Giải Goncourt –

“Kẻ giết người được giải Goncourt” của nhà thơ, nhà văn là quyển sách lạ ở thể loại trinh thám, không anh hùng hiệp sĩ, không kinh điển hào nhoáng… nhẹ nhàng mà kịch tính.

Một thành viên trong ban giám khảo giải thưởng văn học Goncourt đã nhận được 1 bản “Sự im lặng của Harpocrate” (Harpocrate – Thần Im Lặng). Tác phẩm được đánh máy và ký tên Paul Doubois ở dưới. Tác phẩm đoạt giải mà tác giả lại không xuất hiện tại buổi lễ. Ban giám khảo hàn lâm viện Pháp bị đưa vào tình thế khó xử, cánh báo chí thì bắt đầu giơ nanh vuốt ra.

“Sự im lặng của Harpocrate” là một cuốn tiểu thuyết vượt hẳn tất cả những gì mà người ta có thể tưởng tượng được, ban giám khảo nói rằng đấy là một tuyệt tác và quyển sách đã gây cho họ một ấn tượng đặc biệt.

“Tìm ra hung thủ vẫn dễ hơn là vạch mặt hắn”

Marcel Pagnol, Topar

Tên giết người ghé sát tai vào cửa và thận trọng lắng nghe. Hắn ta không đợi ai nhưng vẫn chú ý lắng nghe. Gió thổi khắp đường phố, gào rít như hàng ngàn tiếng kêu thét.

Ở đây có cả tiếng than vãn khe khẽ, có cả những tiếng thở dài rất khó nhận thấy của các đôi tình nhân, có cả tiếng đàn văng vẳng của một chiếc vĩ cầm, tiếng váy áo nhung lụa sột soạt. Rồi bỗng nhiên tất cả những cái đó bất ngờ biến thành tiếng gào thét ầm ĩ, tiếng gầm rú giận dữ.

Tưởng như có kẻ nào đó đang nấp sau cửa sổ, đi lại trên mái nhà.

Nhưng ở đó chăng có ai cả, chẳng có ai ngoài cơn gió lạnh tháng mười một.

Bỗng nhiên gió lặng hẳn. Ngay lập tức đêm đen trở nên sâu lắng, như chiếc hòm rỗng.

Nhưng đấy chỉ là cảm tưởng thế thôi. Gió chỉ im lặng có vài giây đồng hồ. Nó vẫn thổi không ngừng.

“Cùng giống như đôi khi mi đặt tay lên ngực và bỗng nhiên không thấy trái tim đâu cả. – Tên giết người nghĩ – Mi vội vã tìm tòi khắp lồng ngực và cảm thấy lo sợ. Trời ơi, mi nghĩ, con tim nó vẫn đập mà sao không thấy đâu. Lạ lùng thật! Lo lắng làm sao!… Rồi sau đó mi lại tìm thấy. Mi nghe thấy những tiếng đập ngắn khe khẽ của nó. Một chiếc máy bơm bé xíu vô hình ngâm trong bầu máu tươi sống nóng hổi…”.

Tên giết người lại nhún vai.

Bây giờ không phải lúc triết lý.

Hắn ta liếc nhìn đồng hồ.

Đã đến lúc!

Bầu im lặng vỡ tan. Những cơn gió lung lay các cánh cửa. Ở đây đó trong đêm tối xa xôi có tiếng cửa sổ bị bật then cài kêu cọt kẹt ai oán. “Đúng thế, đã đến lúc rồi – Tên giết người nhắc lại cho mình – Ta sẽ đứng dậv, cài cúc áo bành tô rồi…”.

Nhưng hắn ta vẫn ngồi đó. Tay hắn máy móc lật mấy trang giấy ở trước mặt, vuốt bìa mấy cuốn sách, sờ cái bút máy, lọ mực, cái gạt tàn hình con tàu bằng thiếc…

Ánh sáng mềm mại từ chiếc đèn có cái chụp màu xanh chiếu xuống tay hắn.

Hắn ta gõ gõ mấy ngón tay trái xuống mặt bàn và dùng ngón trỏ bên phải để giữ nhịp. Rồi hắn ta vươn tay tới công tắc đèn, nhưng ngay lúc đó hắn ta lặng người đi.

Đã đến lúc!

Tên giết người huýt sáo. Một bài hãt cũ kỹ nào đó bỗng hiện lại trong trí nhớ hắn từ quá khứ xa xăm. Nhưng chỉ có giai điệu thôi. Tên bài hát là gì nhỉ? Tại sao hắn ta lại nhớ ra đúng bài hát này? Chính hắn cũng không hiểu tại sao. Ở đời vẫn có những câu hỏi mà người ta không thể trả lời được.

Tên giết người mở một ngăn kéo ở bàn ra, nhấc lên một tập giấy buộc bằng dải ruy băng màu xanh nhạt và lôi từ đó ra một quyển vở dầy được đóng gáy bằng bìa các tông. Ở ngoài bìa ghi nắn nót bằng chữ cái lớn đậm nét: “THƠ”.

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo