Downloadsachmienphi.com

Năm Vị Tổ Sư – Hổ

Năm Vị Tổ Sư - Hổ - Jeff Stone
Năm Vị Tổ Sư – Hổ –

Năm Vị Tổ Sư – Hổ

Tác Giả:

Thể Loại: Trinh Thám

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Năm Vị Tổ Sư – Hổ –

Truyền thuyết… Khi ngôi chùa Ẩn Chân của bị hủy diệt, chỉ có năm vị dũng sư trẻ tuổi sống sót. Mỗi người được đặt tên theo tên một con vật: Cọp, Khỉ, Rắn, Sếu, Rồng, mỗi người là một vị dũng sư trẻ tuổi nhất của môn võ mô phỏng theo bộ thế của con vật đó. Năm người du hành theo năm ngả và bắt đầu thu nhận môn đệ để truyền dạy, không chỉ những kỹ thuật chiến đấu trác tuyệt, mà cả triết lý khoan hòa về đời sống. Tục truyền rằng các môn phái ngày nay là do năm nhà sư trẻ này truyền lại, theo truyền thuyết thì họ là…NĂM VỊ TỔ SƯ.

Chương 1

“Thiệt là ngu xuẩn. Mình phải nằm lại trong cái quỷ này bao lâu nữa đây? Tôi cảm giác mình sắp thành cây cải muối mất rồi.” Từ đáy cái chum đất, Hổ càu nhàu.

“Suỵt…!” cậu em Hầu của nó cảnh giác, gã đang nằm đè trên người của nó. “Đại Sư dạy là mình phải giữ thật êm, im ru mới được.”

Hổ đáp, “Ta biết Đại Sư dạy gì chứ. Nhưng mình đâu có thể nằm bẹp gí trong này hoài. Ta muốn mình vọt ra ngay. Không núp nữa, đánh đi!”

“Bình tĩnh nào, Hổ.” Xà thì thầm, anh ta nằm đè trên Hầu. “Tụi anh cũng nằm queo và khó chịu như em mà. Nhưng mình phải làm theo lời Đại Sư, im lặng và núp thiệt kỹ. Kẻ nội thù không giống bọn người mà chùa Ẩn Chân đối đầu trong cả ngàn năm nay đâu.”

Hổ đáp, “Thôi đi, thôi đi. Đừng lên giọng nữa. Càng ngày mấy cha càng nói giống y như là Đại Sư. Ta mặc kệ bọn nào ngoài kia. Giờ đây tụi mình đều là cao thủ rồi. Mình đều vượt qua các kỳ thi. Mình không nên trốn ru rú như một đám con gái. Mình nên…”

Hạc gắt lên, “Immmm!” anh ta đang nằm trên Xà. “Hổ, đủ rồi nhé! Em làm cho anh cũng phát bực rồi đó.”

Hổ đáp, “Tôi mặc kệ! Nếu anh nghĩ…”

Long, ông anh cả trong đám, đang nằm trên cùng, rít lên, “Cả đám im ngay chưa! Hổ, im ngay cái miệng đi, rồi dọn sạch luôn cái đầu. Em phải chế ngự được những ý nghĩ và cảm xúc của mình, nếu không chúng sẽ chế ngự em.”

“Em phải chế ngự được những ý nghĩ và cảm xúc của mình, nếu không chúng sẽ chế ngự em.” Hổ nói móc, “Cho tôi xin đi, anh Long. Ngay lúc này mình cần hành động, chứ có cần triết lý lẩm cẩm đâu anh.”

Hổ đang mất kiên nhẫn. Nó nghe tiếng ngựa của kẻ địch chạy lên chạy xuống trên những lối đi lát gạch chạy chữ chi trên khu đất chùa. Nó cũng nghe tiếng vũ khí va chạm kêu loảng xoảng và tiếng người la thét bằng thứ âm thanh kinh dị, gần giống như tiếng sấm, ngoại trừ mỗi tiếng bùm đó có kèm theo một tiếng thét đau đớn xé lòng. Đôi tai rất thính của Hổ nhận rõ từng tiếng thét một. Các dũng sư đang gục ngã.

Một tiếng gầm nén sâu trong lồng ngực Hổ. Nó không hiểu tại sao bốn người anh em của mình, đang nằm chồng bên trên nó, lại kìm lòng lại thế này. Cũng giống nó, mỗi người thủ đắc một loại mô phỏng theo bộ thế của loài thú mà nó phản ánh ra trong cá tính lẫn nhân dáng của mình. Bản tính thật của chúng hoàn toàn tương ứng với môn phái võ thuật mang tên loài vật mà chúng mô phỏng. Chúng sinh ra để chiến đấu. Vậy mà chúng lại nằm im ru.

Hổ lại gầm lên. Các anh em của nó không có bề ngoài giống nó, không đi đứng giống nó, không nói năng giống nó, thậm chí không có mùi giống nó. Và chắc chắn là cũng không suy nghĩ giống nó. Nó gọi chúng là “anh em” bởi vì cả đám đều là những nhà sư và sống với nhau trong một ngôi chùa. Trên thực tế, nó và “các anh em” là những đứa trẻ mồ côi. Điều mà Hổ cần là các anh em thật đúng nghĩa. Những người anh em chiến đấu sát sườn bên nhau với nó.

Dưới trọng lượng của những người kia, Hổ làu bàu. “Tôi không thể tin là mình sắp…”

Long cắt ngang, “Thôi đi nào! Đừng nói nữa! Tất cả chúng ta phải giữ im lặng. Hổ nè, tập trung vào hơi thở đi. Hãy quán tưởng như mấy anh đang làm đây này. Nếu em thấy không quán tưởng được, thì hãy nằm im và thư giãn đi.”

Hổ đáp, “Anh nói thì dễ lắm. Anh nằm trên cùng mà. Thử nằm dưới này coi, dưới đáy của một đống người trong vũng nước chèm nhẹp, với hai bàn chân thúi hoắc của thằng Hầu đè lên miệng xem.”

Hầu cười khúc khích và ngo ngoe mấy ngón chân.

Hổ nổi đóa, “Hầu nè, nếu mi làm lại lần nữa, ta sẽ cắn đứt từng ngón một cho mà coi. Ta thề đó.”

Hầu lại khúc khích nhưng giữ yên mấy ngón chân.

Hổ tự hỏi, Mình còn phải kẹt trong này bao lâu nữa đây trời? Nó mong cả bọn vọt ra khỏi cái chum này sớm. Nó không chắc có thể kiềm chế bản thân lâu hơn nữa.

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

Tags:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo