
Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.
Giới Thiệu Sách:
Ngày Của Kiến – Bernard Werber
Một năm đã trôi qua. Những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm không trăng tháng Tám. Rốt cuộc bóng tối cũng mờ dần. Tia sáng le lói. Những dải sương mù giăng phủ khắp khu rừng Fontainebleau. Chúng sắp tan đi dưới ánh mặt trời rực rỡ màu tía. Lúc này, mọi thứ đều lộng lẫy trong làn sương sớm. Đám mạng nhện biến thành những tấm khăn lót đính ngọc trai quê mùa màu cam. Trời sẽ rất nóng.
Những sinh vật bé nhỏ run rẩy dưới các cành cây. Trên các bãi cỏ, giữa đám dương xỉ. Khắp nơi. Chúng thuộc đủ mọi giống loài và đông vô số kể. Làn sương sớm, thứ chất lỏng tinh khiết, đang lau sạch mặt đất này, nơi sắp diễn ra cuộc phiêu lưu kỳ lạ nhất trong số những cuộc…
Mệnh lệnh tỏa mùi đã rõ: không còn thời gian để nấn ná với những quan sát vô ích nữa. Ba cái bóng sẫm màu hối hả đi dọc hành lang bí mật. Cái bóng bước đi trên trần uể oải lê đống râu chạm đất. Hai cái bóng kia yêu cầu nó xuống, nhưng nó cam đoan mình sẽ ổn hơn trong tình trạng: đầu chúc xuống. Nó thích tiếp nhận thực tế theo chiều ngược lại.
Chẳng thấy cái bóng nào nằn nì. Suy cho cùng thì cớ gì mà không tiếp nhận thực tế theo chiều ngược lại chứ? Bộ ba đổi hướng rồi mất hút trong một đường hầm hẹp hơn. Từ đó, chúng thăm dò xem đâu là xó xỉnh chật chội nhất trước khi thực sự dám liều bước. Lúc này, mọi thứ tĩnh lặng tới mức đáng lo ngại.
Giờ thì chúng đã đến được trung tâm thành phố, có mặt tại một khu vực chắc chắn bị kiểm soát gắt gao. Chúng bước những bước ngắn hơn. Các bức tường dọc lối đi càng lúc càng nhẵn mịn. Chúng trượt trên những mẩu lá rụng. Một nỗi sợ hãi âm thầm choán lấy từng mao mạch trên lớp vỏ đỏ hung của chúng.
Giờ thì chúng đã vào trong phòng.
Chúng hít mùi căn phòng. Nơi này tỏa mùi nhựa cây, mùi rau mùi và mùi than. Đây là căn phòng vừa mới được tạo lập. Ở bất kỳ thành phố nào của đế chế Myrmécéen, những căn phòng kín đáo cũng đều được dùng với mục đích duy nhất là lưu trữ thức ăn và ấu trùng. Vậy mà năm ngoái, ngay trước kỳ nghỉ đông, một thành viên nào đó đã phát đi gợi ý:
Chúng ta không được làm mất ý tưởng của mình nữa.
Trí thông minh của Bầy hồi sinh quá nhanh.
Suy nghĩ của cha anh chúng ta phải mang lại ích lợi cho con cháu chúng ta.
Khái niệm lưu trữ ý tưởng là điều hoàn toàn mới mẻ đối với loài kiến. Tuy nhiên ý tưởng ấy lại khiến phần lớn các công dân loài này phấn khích. Từng công dân một đã đến trút các pheromon hiểu biết của mình vào những cái bình chứa dự kiến được dùng cho mục đích lưu trữ. Rồi các bình chứa đó được sắp xếp theo chủ đề.
Từ nay, toàn bộ hiểu biết của chúng đều tập hợp cả trong căn phòng kín đáo rộng rãi này: “Thư viện hóa học”.
Ba vị khách chậm rãi tiến bước, lòng đầy thán phục bất chấp tinh thần căng thẳng. Những cơn co thắt ở râu làm lộ rõ thứ cảm xúc ấy trong chúng.
Quanh chúng, những hình thể dạng trứng phát quang sắp thành từng hàng sáu, bao quanh phía trên là làn hơi đượm mùi amoniac vốn sẽ mang lại cho các hình thể này dáng vẻ của trứng chín. Nhưng mấy cái vỏ trong suốt ấy không biểu lộ chút dấu hiệu nào của sự sống đang được thai nghén. Bị kẹt trong lớp vỏ cát, chúng đựng đầy ắp những câu chuyện tỏa mùi về hàng trăm chủ đề đã được ghi vào danh mục: nào là chuyện về các kiến chúa thuộc triều đại Ni, nào là chuyện sinh học thường nhật, nào là động vật học (rất nhiều kiến thức về động vật học), hóa học hữu cơ, địa lý Trái đất, địa chất các tầng cát dưới lòng đất, chiến lược trong những trận đánh tổng lực nổi tiếng nhất, chính sách lãnh thổ suốt mười ngàn năm qua. Thậm chí có thể thấy ở đó các công thức nấu ăn hay sơ đồ những ngóc ngách tai tiếng nhất thành phố.