Downloadsachmienphi.com

Những Bông Hoa Trước Gió

Những Bông Hoa Trước Gió - V. C. Andrews
Những Bông Hoa Trước Gió –

Những Bông Hoa Trước Gió

Tác Giả:

Thể Loại: Văn Học Nước Ngoài

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Những Bông Hoa Trước Gió –

Vào cái ngày chạy trốn đó chúng tôi mới thơ dại làm sao. Nhưng ít nhất chúng tôi cũng cảm nhận được rằng mình đang sống khi thoát khỏi cái nơi ngột ngạt, cô đơn và ác nghiệt đó. Chúng tôi vui sướng tới mức đau đớn khi đi trên một chuyến xe buýt chậm chạp bò xuống phía Nam. Nếu cảm thấy vui sướng, chúng tôi cũng chẳng bộc lộ điều gì. Cả ba chúng tôi ngồi lặng lẽ, chăm chú ngó ra cửa sổ, hoảng sợ bởi tất cả những gì nhìn thấy.

Nhiều giờ trôi qua khi xe đi qua nhiều dặm đường. Thần kinh chúng tôi bị kiệt quệ vì xe thường dừng lại để cho khách lên xuống. Xe dừng lại để khách ăn sáng rồi đón một phụ nữ da đen to béo đứng một mình ở chỗ con đường đất bụi bặm giao với mốc bê tông giữa hai bang. Mãi bà ta mới vào được xe, rồi kéo lê trên xe rất nhiều gói bọc mang theo người. Khi bà ta ổn định được chỗ ngồi thì xe đã đi qua đường giao giữa bang Virginia và Nam Carolina.

Sang bang khác khiến chúng tôi thấy được giải thoát khỏi tình trạng bị giam cầm. Lần đầu tiên trong nhiều năm, tôi bắt đầu cảm thấy bớt chút căng thẳng.

Ba chúng tôi là những người trẻ nhất trên xe. Chris mười bảy tuổi và thật đẹp trai với mái tóc vàng quăn dài lượn sóng chạm tới vai. Cặp mắt màu xanh của anh ấy có thể sánh với màu của bầu trời mùa hạ. Còn tính cáhc của anh ấy thì như một ngày nắng ấm. Anh ấy luôn mang một vẻ mặt can đảm cho dù tình hình của chúng tôi thật vô vọng. Chiếc mũi thẳng và thanh tú của Chris biểu lộ sức mạnh và sự trưởng thành, hứa hẹn có tất cả cá tính của bố chúng tôi – tuýp người đàn ông khiến trái tim của mọi phụ nữ xao xuyến khi anh ấy nhìn họ, thậm chí kể cả khi anh ấy không nhìn. Vẻ mặt Chris thật tự tin, gần như vui vẻ. Nếu không nhìn Carrie thì anh ấy vẫn còn vẻ mặt đó. Nhưng khi nhìn xuống khuôn mặt tái nhợt, ốm yếu của Carrie, anh ấy chau mày và vẻ lo lắng làm mắt anh ấy sầm lại. Anh ấy bắt đầu gảy những sợi dây đàn guitar đeo trên vai. Anh ấy chơi bài Ôi, Susannah và khẽ hát bằng giọng dịu dàng u sầu khiến tôi xúc động. Chúng tôi nhìn nhau và cảm thấy buồn rầu vì những ký ức mà giai điệu đó mang lại. Tôi không dám nhìn Chris lâu vì sợ rằng mình sẽ khóc.

Đứa em gái bé nhỏ nằm cuộn trong lòng tôi. Trông nó không quá ba tuổi dù rằng đã tám tuổi. Nó nhỏ tới mức thật đáng thương, lại còn ốm yếu nữa. Đôi mắt xanh u sầu của nó cho thấy nhiều điều bí mật đen tối và những nỗi đau đớn hơn bọn trẻ cùng lứa phải trải qua. Đôi mắt Carrie thật già, già não vô cùng. Nó chẳng trông đợi điều gì cả, không niềm hạnh phúc, không thương. Những điều tuyệt diệu đó trong đời nó đã bị tước mất rồi. Nó dường như sẵn lòng đi vào cõi chết. Thật đau lòng khi thấy nó cô đơn, cô đơn tới mức khủng khiếp vì giờ Cory đã chết rồi.

Còn tôi thì mười lăm tuổi. Đó là tháng Mười một năm 1960. Tôi muốn có tất cả mọi thứ, cần tất cả mọi thứ. Tôi vô cùng lo sợ rằng suốt đời sẽ không tìm kiếm đủ để bù đắp những gì đã mất mát. Tôi vô cùng căng thẳng, sẵn sàng kêu lên nếu có thêm một điều tồi tệ nữa xảy đến. Giống như chiếc ngòi nổ được gắn vào một quả bom hẹn giờ, tôi biết sớm muộn gì mình sẽ nổ tung và đánh bại những người sống ở Lâu đài Foxworth.

Chris đặt tay lên vai tôi, dường như có thể đọc được những suy nghĩ của tôi và biết tôi đã nghĩ làm thế nào để trừng phạt những người cố huỷ diệt chúng tôi. Anh ấy nói nhỏ:

Đừng tỏ ra như vậy, Cathy. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Chúng ta sẽ vượt qua được.

Anh ấy vẫn là kẻ lạc quan ngớ ngẩn, cả tin, bất chấp tất cả, vẫn cho là bất cứ chuyện gì xảy ra cũng là cách tốt nhất. Chúa ơi, anh ấy đã nghĩ gì khi Cory chết? Liệu đó có thể là cách tốt nhất không?

– Cathy – Anh ấy thì thầm – Chúng ta phải có được tất cả những gì đã mất. Chúng ta phải chấp nhận những gì đã xảy ra và đi lên từ đó. Chúng ta phải tin vào bản thân, vào tài năng của mình và nếu làm được thế, chúng ta sẽ có được điều mình muốn. Nó sẽ diễn ra như thế, Cathy, thực sự như vậy đó. Phải như thế cơ!

Anh ấy muốn trở thành một bác sĩ trầm tĩnh, không cảm xúc, ngày ngày làm việc trong các phòng khám chật hẹp, xung quanh là những con người khốn khổ. Tôi muốn thứ hay hơn thế nhiều. Tôi muốn tất cả những vai diễn – những giấc mơ tràn ngập và sự lãng mạn – trên sân khấu. Đó là nơi tôi sẽ là nữ diễn viên ba lê hàng đầu thế giới, không thể kém hơn được. Điều đó sẽ chứng tỏ cho thấy!

à! Tôi hy vọng Lâu đài Foxworth sẽ cháy thành tro. Tôi hy vọng mẹ sẽ không bao giờ lại được ngủ một đêm thanh thản trên chiếc giường thiên nga lớn đó! Tôi hy vọng người chồng trẻ trung của mẹ sẽ tìm được một cô tình nhân trẻ hơn và đẹp hơn mẹ! Tôi hy vọng ông ta sẽ đem lại cho mẹ địa ngục mà mẹ đáng phải chịu!

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo