Downloadsachmienphi.com

Niềm Kiêu Hãnh Con Công

Niềm Kiêu Hãnh Con Công - Victoria Holt
Niềm Kiêu Hãnh Con Công –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Niềm Kiêu Hãnh Con Công –

“Niềm kiêu hãnh có thể giết chết anh ta nhưng anh ta vẫn sống vì niềm kiêu hãnh đó”, niềm kiêu hãnh là để con người phấn đấu đi lên hoàn thiện chính mình.

Ẩn sau hàm ý sâu xa “niềm kiêu hãnh”, nhà văn đã đưa chúng ta trở về nước Anh thế kỷ 19 với dòng họ quý tộc lâu đời Clavering, đã bị phá sản phải bán đi lâu đài Oakland, đó là một bi kịch định mệnh đã trả qua nhiều thế hệ. Cô gái xinh đẹp, thông minh Opal Jessica, sinh ra từ trong bi kịch đó, không chịu nổi cuộc sống tù túng, giả dối, hợm hĩnh đã quyết tâm tìm ra sự thật, lao vào cuộc sống mạo hiểm. Chính trong sự mạo hiểm ấy cô đã tìm ra tình bạn, đích thực, đó mới là vật báu quý giá nhất cuả cuộc đời đảm bảo cho “Thời kỳ tốt đẹp” mới bắt đầu của dòng họ Clavering ở lâu đài Oakland.

Người bạn lớn của Jessica, ông Henniker, một con người kiên định đầy bản lĩnh vươn lên từ nghèo khổ. Ông là tác nhân của tấn bi kịch trong gia đình Clavering già cỗi nhưng ông cũng là người xây dựng lại nó mới hơn, tốt đẹp hơn với cả một tấm lòng hào hiệp và hiểu biết. Ộng thật xứng đáng với “Niềm kêu hãnh Con Công”, ông đã xây dựng nên lâu đài Peacock mơ ước giống Oakland, sáng suốt dìu dắt Jessica và Joss tìm thấy nhau, xứng đáng là chủ nhân mới của Oakland.

Chồng của Jessica chính là con nuôi của ông Henniker, họ đến với nhau từ lòng quý mến, thương yêu, kính trọng ông Henniker. Nhưng của cải giàu sang của ông là một hàng rào ngăn cản họ xa cách nhau, niềm kiêu hãnh của hai trái tim non trẻ đã đẩy họ ngày một xa hơn, tưởng chừng không bao giờ có thể gần nhau được. Bản chất của là dâng hiến, trong hoạn nạn, nguy hiểm bản chất đó đã tỏa sáng, đốt cháy hàng rào kiêu hãnh giữa hai người và đem lại đích thực cho đôi trai gái trẻ trung đáng yêu ấy.

Tôi đã lớn thật sự, khi tôi cảm nhận được những điều bí ẩn có trong tôi. Tôi có khả năng phán đoán những điều sắp tới có liên quan và cả những điều không liên quan đến tôi nữa. Tôi rất khác với mọi người trong Dower.

Đã trở thành một thói quen, tôi thường đi dạo bên dòng sông nhỏ nối giữa hai nhà Dower và Oakland, thả lòng mình vào không khí trong lành của dòng sông êm ả, với hy vọng tìm ra câu trả lời. Có một lần tôi không bao giờ quên được, sự hoảng hốt hiện lên trong mắt người vú nuôi của tôi, dì Maddy, khi dì tìm thấy tôi ở đây.

– Tại sao cô lại tới đây, cô Jessica? – Dì gặng hỏi và răn tôi. – Nếu cô Miriam biết được, cô ấy sẽ cấm không cho cô đi chơi nữa đâu.

Lại một điều bí ẩn! Có cái gì không tốt ở dòng sông nhỏ êm đềm này, với cây cầu xinh xắn bắt qua kia chứ? Nó đặc biệt quyến rũ với tôi, bởi vì từ bờ sông bên này có thể ngắm nhìn lâu đài Oakland tráng lệ.

– Tôi thích ở đây – tôi bướng bỉnh đáp lại – tôi ấm ức không biết tại sao các điều cấm kỵ cứ nhè vào tôi, mà không nhè vào ai khác, có lý do gì mà tôi bị cấm tới đây, còn các nơi khác thì không.

-Cô thật sự không được tới nơi đây – dì Maddy nhấn mạnh.

Trong lúc tôi cần được lời giải thích, thì dì Maddy lại cứ căn vặn hỏi tôi “Tại sao? Cái gì? ở đâu?”

– Điều đó ghê sợ lắm – dì đành phải hé mở trước sự bướng bỉnh của tôi – Tôi đã nghe cậu Xavier và cô Miriam đều nói vậy. Ghê sợ lắm!

-Tại sao?

-Chúng ta đi nào!-Dì thúc giục-Ghê sợ là ghê sợ, cô đừng có hỏi tại sao nữa.

-Ở đây có ma?

-Có thể là vậy.

Tuy nhiên, sau đó tôi vẫn tới dòng sông, ngồi trên bờ thẫn thờ ngắm nhìn đồi núi mờ xa nơi bắt nguồn của dòng sông, những làng quê xanh thẳm nơi dòng sông chảy qua, rồi đổ vào sông Mẹ – sông Thame rộng lớn bao la nơi hòa nhập của nó… và cuối cùng là biển cả, nơi kết thúc của dòng sông.

Có cái gì nguy hiểm ở đây?- tôi tự hỏi. Nhìn dòng sông trong veo lấp đầy chổ cạn, sau trận mưa lớn, tôi chỉ thấy những viên sỏi chuyện động dưới đáy. Một cây dương liễu tha thướt rủ xuống ven bờ. Chẳng lẽ chúng làm cho ta ghê sợ?

Chính trong lúc mơ màng một mình bên dòng sông thầm lặng, chợt một ý nghĩ kinh ngạc lóe lên: Cô không phải người nhà Dower House.

Có lẽ, điều đó chắc chắn không phải là một suy nghĩ nông cạn.Tôi rất khác với mọi người, ngay cả cái tên thôi cũng làm cho tôi phải nghĩ ngợi. Opal-Opal Jessica. Đúng ra mọi người phải gọi tôi là Opal thì chỉ gọi Jessica, còn Opal thì gần như bị lãng quên, hay cố tình không bao giờ muốn gọi. Có lẽ trong giây phút hân hoan, người của tôi muốn đặt cái tên đó cho tôi để gợi nhớ tới kỷ niệm nào đó, để rồi bây giờ lại muốn chôn nó vào dĩ vãng. Hành động của người lớn đôi khi đã vô tình để lại vết sẹo trong tâm hồn của trẻ thơ. Mẹ tôi và mọi người đang tung hỏa mù xung quanh, để cho tôi không phát hiện ra. Nhưng, chính sự giấu giếm đó lại càng kích thích tôi tò mò hơn, chớp lấy mọi cơ hội hiếm hoi, dù đó có thể là chút ít sai lầm của dì Maddy, tuy chỉ là những tia sáng yếu ớt, chưa đủ xuyên qua bức tường sương mù dày đặc, mà kết quả chỉ mang lại cho đầu óc tôi thêm rối mù.

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo