Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.
Giới Thiệu Sách:
Ôn Nhu Nhất Đao – Ôn Thụy An
Chương 1 – Người không giống người
Có rất nhiều người đến Khai Phong phủ để tìm vận may, Vương Tiểu Thạch là một trong số đó. Hắn
trẻ tuổi, tuấn tú, chí lớn, tài cao, vượt đường xa tìm đến. Mặc dù nghèo rớt mồng tơi, nhưng hắn vẫn
cảm thấy gió thu mơn man, mưa phùn dào dạt, trước mắt là giang sơn vạn dặm, không gì có thể ngăn
cản được hùng tâm tráng chí xông pha giang hồ. Ngay cả mưa xuân trên lầu, tiếng tiêu như gió sớm nổi
lên, trăng tàn rụng xuống, hắn cũng có một cảm giác mỹ lệ ưu sầu mà không phải thê lương.
Vương Tiểu Thạch có điểm khác biệt so với nhiều người, hắn mang theo một thanh kiếm.
Kiếm của hắn đương nhiên là dùng vải quấn chặt. Hắn không phải là quan sai, cũng không phải bảo
tiêu, chỉ là một lữ khách quần áo giản dị, nếu như không dùng vải che vũ khí này đi, khó tránh khỏi sẽ
dẫn đến nhiều phiền phức không cần thiết.
Kiếm được vải dày quấn lại nhiều vòng, chỉ có một đặc tính, đó là chuôi kiếm hình cong.
Kiếm vốn thẳng.
Chuôi kiếm cũng vốn thẳng.
Nhưng chuôi kiếm của hắn lại cong như vầng trăng khuyết.
Trong Hoàng Hạc lâu thổi sáo ngọc
Giang thành tháng năm rụng hoa mai
Nếu như Vương Tiểu Thạch không ngưỡng mộ cái tên Hoàng Hạc lâu, tiện đường đi ngang qua dừng
lại Hồ Bắc tham quan danh lâu thắng cảnh này một chút, hắn sẽ không gặp được Bạch Sầu Phi.
Giả sử hắn không gặp Bạch Sầu Phi, vậy thì tất cả những chuyện sau này không nhất định sẽ xảy ra, cho
dù có xảy ra cũng sẽ không đồng dạng.
Nhân sinh thật ra chính là như vậy, trong lúc vô ý, nhìn nhiều thêm một cái, nghe nhiều thêm một câu,
có thể sẽ tạo thành biến đổi rất lớn; còn khi dùng hết tâm tư, trái lại chưa chắc đã được như ý nguyện.
Nước sông cuồn cuộn, sương khói lượn lờ. Lầu trên lầu dưới vẫn có không ít bút tích văn chương của
phong lưu danh sĩ, thế nhưng trên con đường phía dưới Hoàng Hạc lâu lại tụ tập chợ búa, tiếng rao ồn
ào, nồng nặc mùi tanh của tôm cá và gà vịt lợn heo, vết dơ đầy đất. Hoàng Hạc lâu vốn đầy ý thơ nay
đã hoàn toàn thay đổi.
Có điều các tiểu thương và lái buôn đều biết, những người mộ danh đến nơi đây chưa hẳn chỉ là để
xem phong cảnh, cũng có thể nhân cơ hội dạo chơi mua sắm. Những cô gái trăng hoa cũng dừng thuyền
trên sông, sáo mời đàn gọi, dâng rượu tiếp khách.