Downloadsachmienphi.com

Sắc Giới

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Sắc Giới –

Mặc dù trời vẫn trời còn sáng, ngọn đèn nóng hực chiếu xuống bàn mạt chược. Nhẫn kim cương lóe lấp lánh trên các bàn tay xoa lách cách những quân bài. Chiếc khăn trải, cột chặt ở bốn chân bàn, kéo thành một mảnh vải trắng xóa. Ánh đèn nhân tạo tôn lên đường cong đầy đặn của bộ ngực Chia-chih, và làm rõ gương mặt trái xoan thanh tú của nàng, mấy lọn tóc ơ thờ rơi trên vầng trán hẹp lại tăng thêm phần kiều diễm. Nàng có lối trang điểm kín đáo, nhẹ nhàng ngoại trừ vành môi cong tô đỏ bóng. Mái tóc nàng được vén hững hờ ra sau gáy, rồi buông lơi xuống bờ vai. Chiếc áo xường sám của nàng bằng hàng satin moiré xanh lam dàí tới gối, cổ áo chỉ cao vài phân, theo kiểu tây phương. Chiếc ghim cài cổ áo hòa hợp với đôi hoa tai cẩn kim cương.

Hai người đàn bà — tai-tai — ngồi bên trái và phải nàng đều mặc áo choàng len đen không tay, thân áo giữ hờ ở cồ nhờ một sợi dây chuyền vàng dầy nặng thò ra dưới bâu áo. Cách ly với thế giới vì bị quân Nhật chiềm đóng, Thượng Hải đã tự tạo ra vài kiểu thời trang. Trong những vùng bị chiếm đóng, giá vàng cao vọt nên các sợi dây chuyền dầy như thế rất đắc tiền. Tuy nhiên, nếu dùng thay thế cho nút áo cổ, chúng không có vẻ phô trương thô tục, do đó người mang chúng có cớ để trình diễn sự giàu sang của họ khi đi đây đó trong thành phố. Vì những lý do tuyệt diệu đó, áo choàng và dây chuyền vàng trở thành đồng phục ưa thích của các bà vợ các viên chức chính phủ bù nhìn Wang Ching-wei. Cũng có thể họ bắt chước Chungking, thủ đô của Trung Hoa Dân Quốc, nơi đó áo choàng đen rất đuợc giới phụ nữ đài các phe chính khách thượng lưu ưa chuộng.

Yee Tai-tai đang chez elle, do đó bà không diện áo choàng; nhưng ngay cả khi không mặc nó, từ dưới cổ, thân hình bà phình ra như quả chuông, với sức nặng chất chồng theo năm tháng. Bà gặp Chia-chih hai năm trước tại Hong Kong, sau khi vợ chồng bà rời bỏ Chungking — và chánh phủ Dân Quốc — cùng một lúc với Wang Ching-wei. Không lâu lắm trước khi họ di cư đến đảo, một trong những phụ tá của Wang Ching-wei, Tseng Chung-ming, đã bị ám sát tại và những người theo phe Wang ở Hong Kong đang cố thu mình ẩn nhẩn. Tuy nhiên, Yee Tai-tai vẫn quyết tâm mua sắm. Trong thời chiến, hàng hóa ở vùng chưa bị chiếm đóng ở nội địa và các lãnh địa ở bị khan hiếm; Yee Tai-tai không muốn bỏ lở cơ hội ngàn vàng để sắm sửa khi ghé qua thiên đường thương mãi Hong Kong. Ai đó trong giới quen biết của bà đã giới thiệu Chia-chih — người vợ trẻ xinh đẹp của ông Mai, một thương gia địa phương.–thường tháp tùng nàng trong các chuyến buôn. Nếu muốn lùng sục các cửa tiệm Hong Kong, ta cần có một người địa phương đi kèm; ta cần phải mặc cả ngay cả ở các cửa hàng lớn, và nếu ta không nói tiếng Quảng Đông, tất cả người sẽ chém cắt cổ. Ông Mai theo ngành xuất nhập cảng và, giống như tất cả các thương gia, rất hăm hở làm bạn với giới chính khách. Do đó dĩ nhiên đôi này tỏ ra hiếu khách vô cùng với Yee Tai-tai, ngược lại bà cũng biết ơn họ thâm sâu. Sau trận dội bom Trân Châu Cảng và sự sụp đổ của Hong Kong, ông Mai thất bại trong việc kinh doanh. Để kiếm thêm chút tiền cho gia đình, Mai Tai-tai quyết định thử buôn lậu, và đến Thượng Hải mang theo một ít xa xí phẩm — đồng hồ, thuốc Tây, nước hoa, vớ mỏng của phụ nữ — để bán lại.Yee Tai-tai lẽ đương nhiên mời nàng về ở với họ.

” Hôm qua, chúng ta đã đi ăn đồ Tứ Xuyên ở nhà hàng Shu-yu,” Yee Tai-tai nói với một bà áo choàng đen. ” Mai Tai-tai chưa tới đó lần nào.”

” Ủa, vậy hả?”

” Mấy ngày nay tụi tôi không thấy chị đâu hết, Ma Tai-tai.”

” Tôi kẹt chuyện gia đình,” Ma Tai-tai lúng búng nói giữa tiếng lách cách của mấy quân bài mạt chược

Yee Tai-tai nhếch làn môi mỏng mĩm cười. ” Bá chị trốn vì tới phiên bà chị trả tiền chớ gì”

Chia-chih nghi rằng Ma Tai-tai ghen tỵ. Từ khi xuất hiện, nàng là trung tâm của mọi chú ý.

” Liao Tai-tai dẫn cả bọn đi ăn tối qua. Mấy ngày nay chị ấy hên dễ sợ, luôn luôn thắng,” Yee Tai-tai nói tiếp với Ma Tai-tai. ” Tại nhà hàng, tôi đụng đầu chú Lee với vợ chú và mời họ luôn thể. Họ cũng đang chờ khách, do đó tôi mời luôn. Mấy thuở mà Liao Tai-tai đải tiệc phải không? Rốt cuộc là chú Lee có nhiều khách quá nên không đủ chổ quanh bàn .Bắt thêm ghế nữa cũng không đủ nên Liao tai-tai phải ngồi sau lưng tôi như một cô đầu. Tối nay tôi lựa được cô nàng đẹp quá.’ tôi nói giỡn. ‘ Tôi là miếng tàu hủ dai nhách chị không nuốt được đâu,’ bà ấy trả lời. ‘ Càng già càng dẽo càng thơm,’ tôi nói với bả ! Tụi tôi cười quá chừng quá đổi. Bả cười tới nỗi cái mặt rỗ hoa của bả cũng đỏ lựng.”

Tags:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo