Downloadsachmienphi.com

Vết Cắn Nhanh

Vết Cắn Nhanh - Lynsay Sands
Vết Cắn Nhanh –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Vết Cắn Nhanh –

“Nào bỏ cái này ra chứ nhỉ !” Cô gợi ý khi loay hoay với cái nơ bướm ở cổ anh.

Anh thở dài khi nó được tháo ra, cảm thấy thư giãn hơn một chút trên chiếc giường, và Lissianna quyết định tháo nốt cái cà vạt của anh cho rồi.

“Đấy, khá hơn chưa?” Cô hỏi, trượt nhẹ chiếc cà vạt lụa ra khỏi cổ anh.

Người đàn ông bắt đầu gật đầu, nhưng sững cả lại và quắc mắt khi cô cởi thêm ba cái cúc áo phía trên cùng của anh. “Sẽ khá hơn nữa nếu cô cởi trói cho tôi.”

Lissianna đánh lạc hướng anh ta bằng cách lướt nhẹ đầu ngón tay trên vùng ngực hé ra sau lần áo sơ mi cô vừa tháo nút. Cô thật sự hài lòng khi thấy một cơn run rẩy khẽ khàng dưới tay mình khi những móng tay dài của cô gãi khẽ lên làn da để trần của anh. Công việc quyến rũ này dường như dễ dàng hơn cô đã lo sợ lúc đầu.

“Cởi trói cho tôi đi.”

Mỉm cười đầy hiểu biết, Lissiana luồn nhẹ những ngón tay của mình dọc theo người anh, tới phần áo ngay phía trên chiếc thắt lưng. Hành vi khiêu khích đó khiến những sợi cơ bụng anh co thắt nhanh và hơi thở thì cao lên thành một tiếng hổn hển.

“Chết tiệt thật,” anh nói lẫn trong hơi thở. “Té ra có những thứ còn tệ hơn là làm nô lệ tình dục cơ đấy.”

Tháng Mười một năm 2000

“Chỉ là một bữa dạ tiệc nhỏ thôi mà.”

“Uh huh,” Greg Hewitt đứng đó, dùng cằm giữ chiếc điện thoại ở chỗ lõm giữa vai và cổ khi anh bắt đầu dọn dẹp bàn làm việc chuẩn bị về nhà.

Giọng của Anne dần chuyển sang giọng dỗ ngọt, điều này luôn là một dấu hiệu không tốt cho lắm. Thầm thở dài, anh lắc đầu khi cô em gái cứ tiếp tục liến thoắng trong máy, kể cho anh nghe cô đã dự định những gì cho bữa tối và bao nhiều thứ khác, tất cả chỉ để thuyết phục anh tới. Anh để ý thấy cô không nhắc gì tới những người sẽ tham gia bữa tối đó, nhưng anh hoàn toàn vẫn đoán ra được. Greg không còn nghi ngờ gì, rằng ngoài Anne, chồng của cô là John, và anh ra, hẳn sẽ có thêm một cô bạn gái độc thân nữa mà cô đang muốn giới thiệu cho ông anh già-đầu-mà-vẫn-độc-thân của mình.

“Thế nào anh?”

Greg ngưng ngang luồng suy nghĩ lại và túm lấy cái điện thoại bằng tay. Chắc anh vừa bỏ lỡ câu hỏi gì rồi. “Anh xin lỗi, em vừa hỏi gì nhỉ?”

“Thế anh định mai mấy giờ tới nào?”

“Anh sẽ không tới đâu.” Trước khi cô kịp lên tiếng trách móc, anh vội nói tiếp. “Anh không tới được mà. Mai anh đã ở nước ngoài rồi.”

“Cái gì cơ?” Có một khoảng lặng, và rồi sự nghi ngờ bùng nổ. “Tại sao? Anh đi đâu?”

“Mexico. Anh sẽ đi nghỉ. Đấy là lý do vì sao nãy anh lại gọi cho em. Mai anh sẽ bay chuyến đầu tiên đến Cancun.” Anh biết mình vừa khiến cô sửng sốt, Greg cho phép mình nở một nụ cười nhếch mép khi anh vòng cái điện thoại qua tay kia để mặc chiếc áo khoác mà anh đã vứt qua một bên lúc nãy. “Mexico?” Anne nói sau một khoảng lặng dài. “Một kỳ nghỉ cơ à?” Greg không thể đoán xem liệu giọng bối rối hoang mang của cô mang vẻ thú vị, hay chỉ là một lời nhận xét thảm hại về cuộc sống cũng thảm hại của anh. Đây là kỳ nghỉ đầu tiên của anh kể từ khi anh khởi nghiệp bác sĩ tâm lý vào tám năm trước đây. Thật ra, anh chưa hề đi nghỉ kể từ khi bắt đầu học đại học kìa. Anh là một gã tham công tiếc việc đúng nghĩa, và cả tham vọng nữa, điều có thể khiến anh làm việc hàng giờ liền. Và điều cũng khiến anh không có một cuộc sống nào khác bên ngoài công việc. Cái kỳ nghỉ này đến hơi bị muộn thì phải.

“Nghe này, giờ anh phải đi rồi. Anh sẽ gửi cho em một cái thiếp từ Mexico sau. Bye em nhé.” Greg dập máy trước khi cô kịp nói gì để ngăn anh lại, anh chụp lấy cái cặp táp và phóng ra khỏi văn phòng. Anh không ngạc nhiên khi thấy điện thoại lại đổ chuông tiếp khi anh đang khóa cửa phòng lại, Anna khá là ngoan cố trong những chuyện này. Anh mỉm cười yếu ớt trước khi thảy chìa khóa vào túi áo và đi dọc hành lang tới thang máy.

Bác sĩ Greg Hewitt vậy là chính thức nghỉ phép từ phút này, suy nghĩ đó khiến anh thư giãn theo mỗi bước rời khỏi văn phòng mình. Giờ anh thậm chí còn huýt sáo khe khẽ khi anh bước vào thang máy và quay lại bấm nút tầng hầm để xe P3. Tuy nhiên tiếng huýt sáo im bặt và anh vô thức lia tay về phía bảng điều khiển ấn nút giữ cửa thang máy khi nhận ra một người phụ nữ đang chạy vội để bắt kịp thang máy. Anh không cần lo lắng vì ngay sau đó người phụ nữ đã thật nhanh chân và vừa kịp lách qua ngay trước khi cánh cửa đóng lại.

Greg buông tay khỏi bảng điều khiển khi cô ta vào được trong buồng thang máy và lịch sự đứng xích qua một bên để cô ta có thể chọn tầng mình muốn đến. Anh lướt một cái nhìn tò mò về phía người phụ nữ, tự hỏi cô ta từ đâu ra. Hành lang chính đang vắng tanh khi anh tới nơi, và anh cũng chẳng nghe thấy tiếng cánh cửa đóng mở gì cả, nhưng có thể anh bị lãng đi vì những suy nghĩ về kỳ nghỉ phép cũng nên. Có vài văn phòng nữa cùng tầng với phòng anh, và cô ta có thể làm ở đó, nhưng anh không chắc mình đã thấy cô ta trước đây hay chưa.

Greg hầu như không nhìn thấy mặt người phụ nữ khi cô ta lách vào buồng thang máy, và gương mặt cô ta chỉ là một ký ức nhạt nhòa trong đầu anh, nhưng đôi mắt cô ta có một màu xanh bạc rất gợi sự chú ý. Bất thường, và đẹp tuyệt vời, chắc hẳn chúng là sản phẩm của những loại kính áp tròng nhuộm màu thôi, anh nghĩ thầm, và ngay lập tức mất hứng quan tâm tới cô ta. Greg có thể tán thưởng phụ nữ đẹp, và không có vấn đề gì khi họ làm những việc làm nổi bật vẻ đẹp CÓ SẴN của mình hơn, nhưng khi họ tới mức làm những trò NHÂN TẠO để thu hút sự chú ý, anh thường bị mất hứng ngay tức khắc.

Lắc đầu để vứt cô ta ra khỏi suy nghĩ, anh dựa người vào vách buồng thang máy thư giãn, đầu óc lập tức chuyển về hướng kỳ nghỉ trước mắt. Greg đã lên một lô kế hoạch rong chơi rồi, anh chưa từng đến nơi nào như Mexico trước đây và giờ muốn tận hưởng mọi thứ cho đã đời ở đó. Cùng với chuyện đi dạo trên bãi biển, anh cũng hi vọng tham gia vài chuyến dù bay, lặn đáy biển, và biết đâu cả vài chuyến du thuyền cho cá heo ăn trên mặt biển nữa.

Anh cũng hi vọng sẽ có một chuyến tới Bảo tàng Dân tộc Maya, một công viên sinh thái với sự tái tạo lại cách người Maya đã sống ngày xưa và những con đường mòn để du khách đi bộ và khám phá động vật bản xứ. Và rồi còn cuộc sống ban đêm nữa. Nếu sau những hoạt động ban ngày mà anh còn sức, thì anh rất muốn tới những quán bar vũ trường kiểu Coco Bongo hay là quán cà phê Bulldog nơi mọi người xoay tròn trong tư thế bán khỏa thân trong tiếng nhạc điếc tai.

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

Tags:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo