Downloadsachmienphi.com

Shabhala – Vùng đất Tây Tạng huyền bí hay cuộc hành trình tìm về bản thể

Shabhala - Vùng đất Tây Tạng huyền bí hay cuộc hành trình tìm về bản thể - Laurence J. Brahm
Shabhala – Vùng đất Tây Tạng huyền bí hay cuộc hành trình tìm về bản thể –

Shabhala – Vùng đất Tây Tạng huyền bí hay cuộc hành trình tìm về bản thể

Tác Giả:

Thể Loại: Văn Hóa – Nghệ Thuật

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Shabhala – Vùng đất Tây Tạng huyền bí hay cuộc hành trình tìm về bản thể –

Tôi đã từng ở đây. Tôi vẫn nhớ rõ nơi này. Tôi cgắng nhớ lại nhưng chưa dám chắc. Tôi cố thử nhớ lại lần nữa. Lúc mới bốn tuổi, tôi có một giấc mơ. Tôi bạo tiến vào một hẻm núi nơi thời gian không tồn tại, hẻm núi ấy trải rộng tới tận sa mạc, một khoảng không gian bất tận.

Phương hướng trở nên vô nghĩa. Không gian trải dài vô tận. Núi non hiện diện, ở đường chân trời, chúng tan biến thành cát bụi. ở nơi đó, người ta hoàn toàn mất cảm giác về phương hướng và chẳng còn lí do nào để tồn tại. Ý thức dần trỗi dậy và tôi nhận ra rằng không còn cách nào khác để thoát khỏi sa mạc này trừ phi vượt qua nó. Không thể trở lại lối vào, tôi tỉnh dậy và òa khóc. Giấc mơ đó lặp lại khi tôi đến tuổi thiếu niên. Tôi lại mơ thấy mình bước vào một không gian vô cùng tận và hẻm núi đó lại xuất hiện. Lần này nó hẹp và sâu hơn nhưng lại dẫn tôi đến sa mạc một cách nhanh chóng. Tôi lại không thể tìm được đường vượt qua sa mạc. Những dãy núi đầy vẻ hăm dọa, chúng thể hiện thứ sức mạnh gần như không có thực. Để tới được những dãy núi đó, tôi ngờ rằng cần phải vượt qua được sa mạc. Thế nhưng tôi chắc chắn là không ai có thể vượt qua nó được. Nếu không vượt qua được thì nhất định đây chỉ là ảo giác. Lo lắng chuyển thành sợ hãi. Bỗng nhiên không gian tối sầm cảnh báo tôi phải thoát khỏi nơi đó ngay lập tức. Lần này tôi đã không khóc mà nhanh chóng quay trở lại lối vào. Trong khoảnh khắc, tôi choàng dậy trong căn phòng ngủ tối om của mình ở bang Connecticut. Bên ngoài, bãi cỏ ngập tràn ánh trăng. Lá thu rơi lả tả.

Lần thứ ba giấc mơ đó xuất hiện khi tôi đang là đại học. Hẻm núi lại hiện ra, bổng bềnh trong sương mù. Có những lùm cây sum suê đua nhau mọc ra từ các phiến đá. Trời vừa mưa xong thì sương mù lại nhanh chóng bao phủ, xua đi những lớp cát bụi. Tiếng sấm vọng lại từ đâu đó. Gió thổi mạnh khiến tôi chao đảo. Bụi bay mù mịt xoáy theo từng cơn lốc. Các cao nguyên bắt đầu đứt gãy và tạo thành những hẻm núi. Những giọt nước mưa tụ lại và chuyển thành tuyết. Gió gào rít. Tuyết bị thổi tung đi bốn phương tám hướng. Sa mạc đột nhiên bị bao phủ bởi những lớp tuyết dày đặc. Các mỏm đá cũng trắng xoá vì tuyết. Chẳng bao lâu, tuyết đã phủ kín khắp nơi.

Tôi nhận ra tất cả các lối đi đều bị chặn lại nên nhanh chóng tìm lối thoát. Chỉ còn một lối duy nhất là con đường nhỏ rải sỏi. Tôi biết nếu không lập tức rời khỏi đó thì sớm muộn gì tuyết cũng sẽ bịt kín nốt con đường cuối cùng này. Cảm thấy sợ hãi, tôi tìm cách thoát thân. Ngay lúc đó, tôi bừng tỉnh thì thấy mình đang ở phòng ngủ tập thể của sinh viên. Nhìn ra ngoài cửa sổ, những vỏ lon bia nằm rải rác trên bãi cỏ trong khuôn viên trường và ánh trăng mùa thu dịu dàng vẫn đang chiếu rọi. Màn sương sớm bao phủ lên mọi vật. Trời đã gần sáng. Tôi hít một hơi thật sâu và tỉnh hẳn

Lần cuối cùng tôi mơ một giấc mơ tương tự là khi đang làm luật sư cho một công ty luật quốc tế uy tín ở Hồng Kông. Công việc bù đầu khiến tôi lâm vào tình trạng căng thẳng. Dường như tôi không còn có thời gian thảnh thơi nào trừ những chuyến đi nghỉ tại các khu nghỉ dưỡng ở Phuket, Thái Lan. Thế nhưng, thực ra mục đích của những chuyến đi đó cũng lại là để gặp gỡ những khách hàng mà tôi đang muốn tránh. Những mâu thuẫn giữa các bên đối tác của công ty luật dường như ngày càng căng thẳng. Điều này khiến tôi càng bận bịu hơn. Tôi đáp máy bay nhiều hơn là đi bằng xe buýt, thậm chí còn không có thời gian để chăm sóc chú chó của mình.

Hầu như ngày nào cũng vậy, cứ sau những bữa tiệc cốc-tai với bạn bè vào buổi tối, tôi lại làm việc thâu đêm để hoàn thành các hợp đồng cho khách hàng. Chính vì vậy, tôi không thể đến được trung tâm thể hình để tập luyện thể lực. Tôi bắt đầu bỏ cả những giờ tập thể dục và ngồi suốt đêm bên máy vi tính soạn thảo các văn bản cho đến khi ngủ gục ngay tại bàn làm việc và lúc đó trời cũng sắp sáng. Một đêm nọ, giấc mơ đó lại tái diễn. Lần này hẻm núi trồi lên, tôi tưởng tượng nó trông giống như hoả ngục vậy. Tôi rơi xuống một cồn cát trên sa mạc. Gió thổi làm cát phủ đầy lên người tôi. Tôi phủi cát bám vào mắt và nhìn xung quanh. Sa mạc trải rộng mênh mông. Xương của những động vật chết khô với những túm lông vẫn còn bám trên các bộ xương sườn trở thành mồi cho lũ quạ đen. Đầu lâu của những con vật có vẻ là loài bò to lớn xếp chổng lên nhau trên những đống đá. Lũ quạ đang rỉa thịt trên những đầu lâu ấy. Lúc này mặt trời như một quả cam màu vàng khác lạ. Bầu trời màu xanh lam. Và sa mạc lại trải rộng tới những hồ nước không thể vượt qua bởi chúng đã bị nhiễm độc do chứa quá nhiều kiềm. Bên kia sa mạc là những ngọn núi, nhưng người ta cũng chẳng thể nào vượt qua vì các lối đi đều ngập tuyết. Qua những ngọn núi này lại là một sa mạc khác. Tôi không chắc lắm là liệu còn có thể thấy những gì ở sa mạc đó. Nhưng vào lúc này, trước khi thức giấc, có một điều chắc chắn là tôi phải đi tới nơi đó.

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo