Downloadsachmienphi.com

Trăm Năm Cô Đơn

Trăm Năm Cô Đơn - Gabriel Garcia Marquez
Trăm Năm Cô Đơn – Gabriel Garcia Marquez

Trăm Năm Cô Đơn

Tác Giả: Gabriel Garcia Marquez

Thể Loại: Văn Học Nước Ngoài

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Trăm Năm Cô Đơn – Gabriel Garcia Marquez

Nhiều người nói đến Gabriel Garcia Marquez như một tượng đài của văn học thế giới, một cây bút đại tài có thể nên những tuyệt tác văn chương có một không hai. Nhưng với mình, trước hết ông là một người kể chuyện lôi cuốn, tài giỏi, một người thấu hiểu cuộc sống và con người bằng tất cả trái tim mình. Những câu chuyện ông mang đến, như “Trăm năm cô đơn”, có thể không thu hút độc giả ngay lần đầu tiên tiếp xúc, nhưng nó lại có một sức sống bền bỉ, ầm thầm, lặng lẽ, để rồi khi đọc lại, mỗi người sẽ có cho mình thật nhiều chiêm nghiệm sâu sắc, và cảm thấy như mình chính là một phần của câu chuyện ấy.

“Trăm năm cô đơn” từ đầu đến cuối nhuốm một màu sắc buồn bã, u tối. Tác giả xoáy sâu vào bị kịch của một gia đình, dùng một chủ đề khá nhạy cảm để lột tả những góc khuất trong tâm hồn mỗi nhân vật. Mỗi con người trong câu chuyện này dường như chẳng thể nào thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn của lời nguyền, từng người, từng người một phải chết trong nỗi cô đơn và sầu muôn khôn nguôi. Truyện có một cái kết không bất ngờ, nhưng đầy đau thương và tiếc nuối, khiến ai trong chúng ta cũng phải suy nghĩ về chính bản thân mình, chính những gì mình đã trải qua trong cuộc sống.

Tác phẩm đã để lại ấn tượng sâu sắc với tôi, mặc dù tôi phải vừa đọc vừa xem “gia phả” vì có nhiều tên quá khó nhớ, và nhiều thế hệ, tôi đã đọc liên tục cho đến khi đến trang cuối cùng, rồi lại đọc đi đọc lại những đoạn khó hiểu, và kết thúc truyện đã để lại cho tôi dư âm của sự cô đơn, và một nỗi trống trãi khó hiểu, những con kiến cứ mãi ám ảnh tôi và khiến tôi suy nghĩ về cuộc đời của con người, về cái sự ” cô đơn” có lẻ sẽ là tâm trạng mà bất cứ ai cũng đã từng cảm nhận về nó và khi đọc tác phẩm này bạn sẽ thấy được cái nỗi cô đơn trọn vẹn nhất, cô đơn của nhiều thế hệ, cô đơn của những con người cô đơn.

Trích dẫn :

Tiểu thuyết đạt giải Nobel văn học năm 1982

Nhà văn Gabriel García Márquez

Cho đến nay Trăm năm cô đơn vẫn là cuốn tiểu thuyết lớn nhất của Gabriel García Márquez (1928), nhà văn Colombia, người được giải Nobel về văn học năm 1982. Trăm năm cô đơn ra đời (1967) đã gây dư luận sôi nổi trên văn đàn Latinh và lập tức được cả thế giới hâm mộ. Theo số liệu của tác giả đến năm 1970, Trăm năm cô đơn đã được in bằng tiếng Tây Ban Nha hơn nửa triệu bản, chưa kể lần in ở Cuba xã hội chủ nghĩa (một lần hai vạn bản, lần sau tám vạn bản) và mười bảy hợp đồng xin phép tác giả được dịch tác phẩm này ra các thứ tiếng khác. Sau gần hai mươi năm, Trăm năm cô đơn đã có mặt ở khắp nơi trên hành tinh chúng ta để đến với mọi người và mọi nhà. Rõ ràng Trăm năm cô đơn là một cuốn sách ăn khách mặc dù tác giả của nó không viết với mục đích câu khách.

Cốt truyện và đề tài

Trăm năm cô đơn là câu chuyện về dòng họ Buendía tồn tại bảy thế hệ, người đầu tiên bị trói vào gốc cây và người cuối cùng đang bị kiến ăn, một dòng họ tự lưu đày vào cõi cô đơn để chạy trốn tội loạn luân. Cái tội loạn luân này khởi sự từ việc tên cướp biển Francis Drake tấn công Riohacha khiến các cụ tổ của Úrsula Iguarán phải chuyển đến lập nghiệp ở một làng hẻo lánh. Tại đây các cụ tổ của José Arcadio Buendía đã lập nghiệp bằng nghề trồng thuốc lá. Qua ba thế kỷ, hai dòng họ này đã có quan hệ thâm giao, cháu chắt họ lấy lẫn nhau dẫn tới thảm họa đẻ ra một người đàn ông có đuôi lợn. Chính cái gương tày liếp này đã khiến cha José Arcadio Buendía và Úrsula Iguarán tìm mọi cách ngăn cản nhưng họ vẫn cứ lấy nhau. Khi đã là vợ chồng rồi và dẫu José Arcadio Buendía tuyên bố “dù có đẻ ra kỳ đà anh cũng cóc cần”. Úrsula Iguarán vẫn sợ đẻ ra đứa con có đuôi lợn, nên khi đi ngủ bao giờ cô cũng mặc chiếc quần trinh tiết do mẹ may cho. Sự việc kéo dài hơn một năm khiến dân làng ngạc nhiên và đồn rằng anh chồng là kẻ bất lực. Một hôm, bị thua José Arcadio Buendía trong một cuộc chọi gà, Prudencio Aguilar không kìm được lòng đã lỡm bạn: “Tao mừng cho mày và để xem cái con gà này có làm phúc cho vợ mày không”. Vì lời nói lỡm ấy anh ta phải trả cả tính mạng. Nhưng không vì thế, người chiến thắng được sống thanh thản, trái lại lúc nào cũng bị lương tâm dằn vặt đến mức phải bỏ làng tìm đền một miền đất không được hứa trước để lập ra làng Macondo, để tự lưu đày trong cõi cô đơn trăm năm. Rồi trong cõi cô đơn ấy, những José Arcadio và những Aureliano, những Remedios và những Amaranta đã ra đời, sống cuộc đời với số phận bi đát dường như đã được định trước: lay lắt trong nỗi cô đơn và hoài nhớ, thấp thỏm lo phạm tội loạn luân.

Nhưng lo cũng chẳng được. Lúc còn đang thời sinh nở, sau mỗi lần đẻ Úrsula Iguarán đều cặn kẽ xem con mình có mang bộ phận nào của con vật không. Về già, cụ luôn luôn nhắc nhở đám cháu con hãy mở to mắt để nhận mặt họ hàng, đừng chung đụng xác thịt mà sinh con có đuôi lợn. Nhưng cụ không thể sống đến hết chuyện để khuyên giải Amaranta Úrsula và Aureliano Babilonia. Vì không biết rõ gốc gác, không nắm được quan hệ ruột thịt, Amaranta Úrsula và Aureliano Babilonia đã yêu nhau mãnh liệt, ăn nằm với nhau và lấy nhau với hy vọng sẽ cải tạo nòi giống mình. Nhưng họ đã đẻ ra đứa con quái thai có đuôi lợn và con vật huyền thoại này đã kết liễu dòng họ Buendía tồn tại bảy thế hệ. Rõ ràng trong thế giới cô đơn và hoài nhớ ấy, những người trong dòng họ Buendía đã phạm tội loạn luân dù cho họ cô ý chạy trốn tội loạn luân. Như vậy chúng ta thấy trong Trăm năm cô đơn, loạn luân là một đề tài đã mở và đóng lại một thiên truyện. Nhưng sự ra đời và tồn tại của dòng họ Buendía lại gắn rất chặt với số phận của làng Macondo. Lúc đầu Macondo là một làng quê hiền hòa. Tại đây chưa một ai đã ngoài ba mươi tuổi. Macondo chưa có nghĩa địa, dân trí Macondo chưa được khai sáng. Ðứng đầu làng là José Arcadio Buendía, một tộc trưởng. Ông chăn dắt dân Macondo theo lề thói của công xã nông thôn. Dân Macondo sống hiền lành, không phạm tội giết người nên không cần có quan cai trị (phần đời) và cha cố (phần hồn). Mặc dù sống biệt lập với thế giới bên ngoài, dân Macondo đã biết làm cho làng mình trở thành một làng quê trù mật và yên vui. Người Digan, theo tiếng chim hót và tiếng nhạc đồng hồ, đã tìm được đường đến với Macondo. Họ mang tới đây biết bao thứ mới lạ mà dân Macondo chưa hề biết tới. Họ mang tới làng nghề thủ công và nghề buôn bán. Họ lập ra phố Thổ Nhĩ Kỳ. Macondo từ một làng quê trở thành một thị trấn. Chính phủ trung ương phái tới làng một Quan thanh tra. Ðó là ông Apolinar Moscote. Sự có mặt của Quan thanh tra đã làm cho cuộc sống vốn của Macondo bỗng trở nên bị xáo trộn. Cuộc nội chiến triền miên và khốc liệt giữa hai phái Bảo hoàng và Tự do đã nhiều phen tàn phá Macondo, làm cho dân chúng phải nhiều phen điêu đứng. Tương ứng với thời kỳ này của Macondo là sự trưởng thành của thế hệ thứ hai dòng họ Buendía mà người tiêu biểu là đại tá Aureliano Buendía. Ngài đã phát động ba mươi hai cuộc chiến và ngài phải chịu thất bại hoàn toàn, buộc phải kí hiệp định đình chiến Neerlandia mà thực chất của bản hiệp định này là sự đầu hàng của lực lượng Tự do trước lực lượng Bảo hoàng.

Nhờ có đường xe lửa, Macondo thực sự giao lưu với thế giới bên ngoài. Phim ảnh, máy phát điện, máy hát, gái điếm, khách du lịch đã tràn ngập Macondo. Công ty chuối (thực chất là Công ty hoa quả Mỹ) cũng đến đây và lập đồn điền chuối. Dân tứ xứ đổ về Macondo. Cuộc sống Macondo sầm uất lên. Giai đoạn này của Macondo tương ứng với thế hệ thứ tư dòng họ Buendía mà người tiêu biểu là hai anh em sinh đôi: Aureliano Segundo và José Arcadio Segundo. Aureliano Segundo to khỏe đầy sinh lực, sôi nổi sống hết mình trong cõi đời thế tục. Ngược lại José Arcadio Segundo vóc người mảnh khảnh nhưng rất thông minh, đã tham gia lãnh đạo cuộc đấu tranh của công nhân chuối đòi cải thiện sinh hoạt và tăng lương. Người Mỹ, ở đây là ngài Trao, rất xảo quyệt và tráo trơ tìm mọi cách thoái thác những yêu cầu chính đáng của công nhân. Khi cuộc đấu tranh lên đến cao trào, người đã thẳng tay tắm máu công nhân bằng một vụ thảm sát tất cả những ai có mặt ở sân ga và sau đó dùng đoàn tàu dài hơn hai trăm toa chở xác chết ném xuống biển như Công ty chuối vẫn đổ chuối thối. Công ty chuối rút khỏi Macondo. Bằng phép màu, Công ty chuối đã dìm chết Macondo trong một trận mưa lụt kéo dài bốn năm mười một tháng hai ngày và sau đó lại rang khô nó trong nạn hạn hán kéo dài mười một năm. Macondo tiêu điều xơ xác. Cỏ dại, sâu bọ sinh sôi nảy nở nhanh chóng và hung hãn tiến công con người ngày một quyết liệt hơn để đến một ngày kia một trận cuồng phong nổi lên xóa Macondo khỏi mặt đất này.

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo