Chuyện Gia Đình March Phần 2: Những Người Vợ Tốt
Tác Giả: Louisa May Alcott
Thể Loại: Văn Học Nước Ngoài
Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.
Giới Thiệu Sách:
Chuyện Gia Đình March Phần 2: Những Người Vợ Tốt – Louisa May Alcott
Ba năm sau câu chuyện “Những cô gái nhỏ”, các cô đã trở thành những thiếu nữ nhìn thẳng về tương lai. Meg bắt đầu cuộc sống gia đình với niềm lạc quan của một cô dâu mới, tuy nhiên không phải hoàn toàn thuận buồm xuôi gió. Sự giúp đỡ vững vàng, dịu hiền của mẹ và những bài học khắc nghiệt đã đem lại cho cô nhiều kinh nghiệm quý báu, Meg tiến thẳng tới đích của một cuộc hôn nhân đầy ơn phước và tràn ngập tình mẫu tử. Trong khi đó Jo đã mặc “chiếc áo choàng viết lách” vào và cố gắng thành công trong việc sáng tác. Còn “quý cô nương” Amy tìm thấy những quà tặng còn lớn hơn là nghệ thuật trong chuyến du lịch nước ngoài của em. Chỉ có Beth hiền lành là không có tham vọng nào bên cạnh những tình cảm, sự gần gụi với mọi người trong gia đình, mặc dù gánh nặng em phải mang nặng nhất trong tất cả các chị em. Cuối cùng em cũng được thanh thản.
CHƯƠNG 1: CHUYỆN TẦM PHÀO
Để khai mào câu chuyện mới và để chúng ta có thể đến dự đám cưới của Meg với đầu óc thanh thản, chúng ta nên bắt đầu bằng một vài thông tin nho nhỏ về gia đình March. Và xin được phép giả sử những nữ độc giả lớn tuổi nhất cho là trong câu chuyện này có quá nhiều chuyện yêu đương thì những độc giả trẻ tuổi nhất sẽ nói với bà March: “Chúng ta có thể trông đợi điều gì khác được khi ta có bốn cô con gái trong nhà, lại thêm một anh hàng xóm bảnh bao?”
Ba năm vừa trôi qua chỉ đem lại vài thay đổi nhỏ trong gia đình êm ấm này. Chiến tranh đã kết thúc. Ông March bình yên trở về nhà, bận rộn với mấy quyển sách và xứ đạo nhỏ của ông. Ở đây người ta tìm thấy nơi ông một mục sư thích hợp – một con người trầm tĩnh, ham hiểu biết, giàu tri thức, một tấm lòng nhân hậu luôn coi tất cả mọi người đều là anh em, một tấm lòng mộ đạo đã trở thành cá tính, rất đang kính trọng và đáng mến.
Những phẩm chất ấy, bất kể sự nghèo khó và tính liêm khiết khiến ông không có được thành công lớn hơn trong đời sống, đã mang tới cho ông rất nhiều người đáng kính một cách tự nhiên chẳng khác gì các loài thảo mộc ngát hương hấp dẫn lũ ong vậy. Và cũng rất tự nhiên, ông phân phát cho họ thứ mật ngọt mà năm mươi năm trải nghiệm gian khó không hề tích lại thành một giọt đắng cay nào. Giới trẻ thấy người đàn ông tóc hoa râm này có tâm hồn trẻ trung không thua gì họ. Những phụ nữ chín chắn hoặc có chuyện lo lắng thì tìm thấy sự thông cảm chân thành và những lời khuyên khôn ngoan nhất khi thổ lộ với ông. Những kẻ tội lỗi xưng tội với ông già có trái tim trong sáng này, để nghe trách cứ và được cứu rỗi. Những người có tài tìm thấy ở ông một tri kỷ. Những người có tham vọng trông thấy những ước muốn cao đẹp hơn. Và ngay cả những người không theo tôn giáo cũng phải thừa nhận rằng, đức tin của ông thật đẹp và chân thật, mặc dù “không đem lại cho ta lợi ích gì.”
Đối với người ngoài, dường như năm người phụ nữ có tính cách mạnh mẽ đang điều khiển mọi việc trong nhà. Đúng là họ cai quản nhiều việc thật. Tuy nhiên nhà thông thái trầm tĩnh luôn ngồi giữa chồng sách vở kia mới chính là người chủ gia đình thực sự. Ông là linh hồn của gia đình, là chỗ dựa vững chắc, nguồn an ủi động viên của những người phụ nữ bận rộn. Vì trong những lúc khó khăn, họ đều hướng về ông và luôn tìm thấy ở ông một người chồng và người cha với đúng nghĩa của những từ thiêng liêng này.
Các cô con gái có trái tim được bà mẹ rèn cặp, còn tâm hồn do ông bố vun đắp. Các cô dành cho bố mẹ, những người sống và làm việc hết lòng vì các con, một tình thương yêu lớn dần lên cùng sự trưởng thành của chính mình. Tình thương yêu này nối kết họ chặt chẽ với nhau bởi mối liên hệ ngọt ngào nhất làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn và vượt qua cả cái chết.
Bà March vẫn còn nhanh nhẹn và kiều diễm như thuở nào mặc dù tóc bà đã hoa râm. Nhưng hiện giờ bà bận rộn với chuyện của Meg đến nỗi ít có thời gian tới các bệnh viện. Mặc dù ở đó vẫn còn rất nhiều thương binh và những người vợ lính góa bụa cảm thấy thiếu vắng những chuyến viếng thăm đầy tình mẫu tử của bà.
John Brooke đã thực hiện nghĩa vụ của người lính một cách xuất sắc được một năm. Bị thương, anh đành phải trở về nhà, không thể quay lại chiến trường. Anh không nhận được tấm huy chương nào, nhưng anh xứng đáng được nhận. Vì anh đã sẵn sàng hi sinh tất cả những gì mình có. Trong đó tính mạng và tình yêu là những thứ vô cùng quý giá. Chấp nhận số phận, anh cố điều trị và chuẩn bị làm việc để kiếm đủ tiền nuôi Meg. Là người có khí khái và thích tự lập, anh đã từ chối sự giúp đỡ hào phóng của ông Laurence. Anh nhận làm kế toán viên, chọn sự khởi đầu với khoản tiền lương khiêm tốn và chính đáng hơn là mạo hiểm với số tiền vay mượn.
Trong thời gian đó Meg đã làm việc và chờ đợi. Cô trở nên chín chắn hơn, nội trợ đảm đang hơn và càng xinh đẹp hơn. Bởi lẽ tình yêu, như ta biết, làm cho người ta đẹp lên. Cô vẫn còn những ước mơ thời con gái. Nên cô hơi thất vọng khi phải bắt đầu cuộc sống mới một cách khiêm tốn. Ned Moffat vừa cưới Sallie Gardiner. Và Meg không khỏi so sánh ngôi nhà đẹp, cỗ xe ngựa, các món quà cưới và mức sống của bạn với những gì đang chờ đợi cô. Trong thâm tâm cô hơi ghen tị với bạn. Nhưng những bất mãn này qua nhanh khi cô nghĩ đến tình yêu và sự làm lụng nhẫn nại của John cho ngôi nhà tương lai của họ. Và khi cả hai ngồi bên nhau những lúc chiều tà và bàn chuyện tương lai thì mọi thứ đều tuyệt vời đến nỗi cô quên hết những hào nhoáng của Sallie và tự cảm thấy mình là cô gái giàu có nhất, hạnh phúc nhất trên đời.
Jo không trở lại nhà bà cô March nữa. Vì bà cụ đã mê Amy đến nỗi cụ “dụ” cô bé ở lại bằng “cái mồi” là cho cô học vẽ với thầy giáo giỏi nhất của thành phố. Để đáp lại, Amy phải phục vụ một bà chủ đòi hỏi nhiều chưa từng thấy. Vậy là em dành buổi sáng để làm việc còn buổi chiều thì vui chơi. Em rất hài lòng với sắp xếp đó. Phần Jo thì dành hết thời gian cho việc viết lách và chăm sóc Beth vì cô bé vẫn còn khá yếu mặc dù khỏi bệnh đã lâu. Không hẳn là một phế nhân, nhưng cô bé không còn vẻ hồng hào đầy sức sống thuở trước. Tuy nhiên, cô vẫn vô cùng lạc quan, hạnh phúc và bình thản. Cô lặng lẽ chăm lo những công việc mình yêu thích, làm bạn với tất cả mọi người, là thiên thần của gia đình, rất lâu trước khi những người thương yêu cô nhất nhận thức được điều đó.
Chừng nào báo Spread Eagle còn trả một đô-la cho mỗi bài viết “mấy thứ vô nghĩa”, như cô thường nói, thì Jo còn cảm thấy mình là một người phụ nữ quan trọng. Và cô miệt mài viết những câu chuyện nho nhỏ lãng mạn của mình. Nhưng nhiều dự tính lớn đang nung nấu trong cái đầu bận rộn, tâm trí đầy hoài bão của cô. Và cái bếp sắt cũ trên gác xép phải chứa chồng bản thảo chữa đi chữa lại be bét đang từ từ cao dần lên, những thứ một ngày kia sẽ làm rạng danh tên March.
Laurie ngoan ngoãn đi học đại học để làm vui lòng ông nội cậu. Giờ cậu đang cố gắng vượt qua chuyện này bằng phương thức làm hài lòng chính bản thân mình. Là người được nhiều người yêu mến, có tiền bạc, phong cách, tài nghệ và trái tim dễ rung động, cậu có nguy cơ sa ngã. Và có lẽ đã thành kẻ như vậy, giống như bao nhiêu chàng trai đầy triển vọng khác, nếu như cậu không có lá bùa hộ mệnh chống lại những điều xấu xa: Trong ký ức cậu luôn giữ hình ảnh một cụ già có vai trò lớn trong sự thành đạt của cậu, hình ảnh người bạn như mẹ hiền luôn quan tâm tới cậu, và cuối cùng là bốn cô gái trong trắng hết lòng thương mến, ngưỡng mộ và tin tưởng cậu.