Downloadsachmienphi.com

Tuổi Thiếu Niên Kỳ Lạ

Tuổi Thiếu Niên Kỳ Lạ - Nhiều Tác Giả
Tuổi Thiếu Niên Kỳ Lạ –

Vui lòng nhấp vào liên kết bên dưới để tải Ebook.

Giới Thiệu Sách:

Tuổi Thiếu Niên Kỳ Lạ –

Tuổi Thiếu Niên Kỳ Lạ – Những Câu Chuyện Cảm Động Về Cuộc Sống, Gia Đình, Và Tình Bạn:

“ … và Caroline đã gặp nhau ở một góc sân trường mẫu giáo, và từ đó hai đứa chẳng bao giờ rời nhau. Trò chơi yêu thích nhất của hai đứa là mặt quần áo cho búp bê. Đó là một đúng nghĩa.

Lên lớp hai, và Caroline trở thành một cặp khiến mọi người phải chú ý. Chúng quấn quýt bên nhau, và chỉ biết có nhau.

“Cô sẽ tách hai đứa ra”, bực mình vì không thể chịu đựng cảnh hai đứa cứ mè nheo để được ở gần nhau, hầu như ngày nào cô giáo cũng hăm he như thế. Nhưng vì quá cảm động trước tình cảm gắn bó của hai đứa, cô giáo không bao giờ có thể thực hiện được lời răn đe của mình.

Nhưng khi lên lớp ba, hai đứa không còn học chung một lớp nữa. Ban đầu trong cảnh thiếu vắng nhau, hai đứa luôn miệng oán than số phận. Thế mà hai đứa trẻ vẫn xoay sở để gặp được nhau bất cứ khi nào chúng có thể – giờ ra chơi, lúc xếp hàng đi ăn trưa, hay trên chuyến xe buýt đưa đón học sinh….Chẳng đứa nào cần phải dặn “Nhớ dành chỗ cho tớ!” vì làm sao có thể ngồi xa bạn thân của mình kia chứ!

Rồi hai đứa đã qua thời thơ ấu vô tư, cùng chơi nhảy dây với nhau cho đến lúc hai bàn chân phồng rộp, rồi cùng nhau xuống phố ăn kem vào những chiều thứ bảy, sau đó cùng nhau trải qua thời kỳ nổi mụn, thời biết mặt áo ngực, thời kỳ làm bối rối các chàng trai, và làm hoang mang các bậc cha mẹ – những người không còn khả năng hiểu con mình nữa…..” (“Trích va Caroline”)



CON GÁI CÓ LÀM ĐƯỢC KHÔNG?

Nếu muốn có một chỗ dưới mặt trời thì bạn phải chịu vài vết bỏng.

Abigail Van Buren

Tôi không thể đi vệ sinh trong rừng được. Với đám hướng đạo sinh nam trong đoàn, nếu muốn thì chỉ cần một thao tác đơn giản là tháo dây nịt, nhưng con gái thì không làm như vậy được. Bọn con gái chúng tôi cần một chỗ kín đáo và cần cả giấy vệ sinh nữa, chứ không phải chỉ cần ai đó quay mặt đi chỗ khác. Tôi có thể làm tất cả những gì họ có thể làm, trừ việc… đi vào trong rừng và tháo thắt lưng.

Khi tham hướng đạo sinh Canada cùng với Brittany, bạn tôi, hai đứa đều mong được đi xa vì chúng tôi là những đứa con gái đầu tiên tham gia đội hướng đạo thứ 57. Đứng đối diện nhau trong vòng tròn hướng đạo sinh đêm đầu tiên nhập đội, tôi nhận ra vẻ lo sợ của nó. Mà tôi chắc rằng nó cũng nhận thấy điều đó trong mắt tôi. Một trong những người quản đội, hướng đạo trưởng Mike (cũng là cha tôi) chào mừng tất cả chúng tôi:

– Chào một năm hướng đạo mới! Trong năm nay, chúng ta sẽ có vài sự thay đổi. Như các em thấy đấy, chúng ta có thêm vài người hướng dẫn mới và vài hướng đạo sinh mới. (Mọi con mắt đổ dồn về phía tôi và Brittany) – Chúng ta hãy chào mừng Angelica và Brittany vừa mới gia nhập đội ta. Tôi mong rằng các em sẽ giúp đỡ hai người bạn mới để họ làm quen với mọi hoạt động của đội.

Đến lúc chia đội, Brittany và tôi không muốn rời nhau. Thế nhưng, hai đứa phải vào hai đội khác nhau. Những hướng đạo sinh khác trong đội hỏi tôi nhiều câu, đại loại như vì sao tôi lại tham gia vào đội hướng đạo, (câu trả lời của tôi rất đơn giản: “Vì em thích đi trại”) và vì sao con trai lại không thể tham gia vào đội hướng đạo nữ, (câu trả lời của tôi là: “Thế anh có thật sự phải học sơn móng tay không?”)

Mấy tháng sau đó, tổ chức của đội không có gì thay đổi, nhưng đến nửa năm sau, một người bạn khác của tôi là Christina cũng gia nhập hướng đạo. Thế là ba đứa con gái chúng tôi được ở chung với nhau khoảng một tuần. Sau đó Brittany ra khỏi đội. Không lâu sau đến lượt Christina, thế là tôi trở thành đứa con gái duy nhất trong đội hướng đạo. Nhưng đến lúc đó thì tôi cũng đã làm quen với khá nhiều bạn nam. Mỗi lúc đi trại, tôi ngồi xem bọn con trai thi vật tay nhau. Khi đi picnic, tôi ngồi riêng một bàn còn bọn con trai thì quây quần dưới bãi cỏ. Khi đi bơi, tôi mặc áo thun và quần soọc bên ngoài áo tắm vì ngại bọn chúng trêu chọc. Mấy thằng con trai thân thiết với tôi thường hay lặn xuống rồi bơi đến gần để kéo tôi ngụp xuống nước.

Năm thứ hai trong đội hướng đạo, tôi cũng vẫn là đứa con gái duy nhất. Trong đội, ngoài tôi và mấy đứa con trai mà tôi quen từ năm trước, còn có thêm một đám con trai mới gia nhập. Nhưng giờ đây tôi đã rất thoải mái và cũng chả quan tâm rằng mình có bị kì thị nam nữ hay không, chỉ cần biết tụi con trai không ghét tôi là được rồi. Có một vài tên mới gia nhập hướng đạo cũng tỏ ra mến thích tôi. Tôi là đứa đầu tiên được chọn làm cầu thủ cho đội bóng đá, và cũng được bầu là phó chỉ huy của nhóm. Bố tôi không làm chỉ huy đội hướng đạo năm đó, nhưng với tôi thì điều đó lại càng hay. Chả là tôi muốn được tự do, muốn chủ động mở rộng quan hệ bạn bè.

Một buổi cuối tuần, chúng tôi cắm trại ở gần bờ sông, chuẩn bị đi qua sông bằng thuyền ống. Sợ dòng nước chảy xiết, tôi cố nhìn quanh tìm chỗ nào êm nhất hoặc ít nguy hiểm nhất để vượt qua.

Sách/Ebook Cùng Chủ Đề:

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Downloadsachmienphi.com
Logo